Hà Tử Kiệt còn chưa nói hết lời thì đã bị Thích Thương Hải tát một cái vào gáy.
“Cướp cái gì mà cướp, nếu tôi nhớ không nhầm thì căn cứ này có đến mấy chục chiến hạm.”
“Chúng ta đến gần người khác như vậy, hòn đảo lại đi chậm, đến khi đối phương phát hiện ra dấu vết của chúng ta, đuổi theo, bao vây chúng ta thì ông sẽ biết làm cướp biển sướng đến mức nào!”
Thích Thương Hải càng ngày càng có khí thế của một quản gia lớn, anh liếc nhìn Hà Tử Kiệt, Hà Tử Kiệt chỉ có thể sờ đầu mình, tức tối ngồi xuống.
Nhưng những gì Thích Thương Hải nói đúng là sự thật, Hà Tử Kiệt cũng không thể phản bác, ông ta ngồi đó có chút chán nản.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây