Nghiêm chưởng quầy có chút ngượng ngùng, ho khan một tiếng: “Tiểu ca này…”
“Ta tên Chương Thụ.” Chương Thụ ngẩng đầu lên, cắt ngang lời của Nghiêm chưởng quầy.
“Ồ, Chương Thụ, ta thấy sổ sách của ngươi ghi chép rất tốt. Ngươi cũng đã nghe thấy rồi đó, tiên sinh tính sổ của tiệm chúng ta xin nghỉ phép mấy ngày, mấy ngày nay, ngươi ở lại đây giúp chúng ta ghi chép sổ sách đi, tiền công là 40 văn một ngày, thế nào?” Nghiêm chưởng quầy lại bổ sung một câu: “Đương nhiên là bao ăn bao ở.”
Chương Thụ suy nghĩ một chút, lần trước hắn làm việc nặng, 35 văn một ngày bao ăn ở, lần này làm việc trí óc, nhiều hơn 5 văn tiền, so với lần trước thì nhiều hơn. Bởi vì ai cũng biết, công việc chân tay là công việc hạ đẳng, ai cũng có thể làm được.
Nhưng mà, lần trước Lai Vượng cũng đã nói, đó là bởi vì Mạc lão gia là viện trưởng của thư viện, làm người khẳng khái nhân nghĩa, số tiền lần trước đã xem như là rất nhiều rồi, nều là nhà bình thường bao ăn cũng chỉ có 25 văn một ngày.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây