Đến giờ ăn cơm, trên bàn ăn, ngoài tiểu cô cô của hắn, Chương Thụ còn nhìn thấy hai đứa con của tiểu cô cô.
Bọn nhỏ gầy gò, mặc quần áo rách rưới giống tiểu cô cô, khuôn mặt nhỏ nhắn vàng vọt, trông có vẻ hốc hác, nhìn giống như người chạy nạn từ nơi khác đến vậy.
Hôm nay Chương nãi nãi hầm thịt, bà múc cho hai đứa nhỏ mỗi đứa một bát, liền thấy bọn nhỏ cúi đầu ăn ngấu nghiến. Chương Vân cũng đang ăn thịt, thấy hai đứa con như vậy, liền khách sáo nói, trẻ con không cần ăn ngon như vậy. Chỉ là sau khi nói xong, nàng lại vùi đầu ăn tiếp.
Chương gia gia và Chương nãi nãi nhìn thấy bộ dạng này của nàng, thật sự không biết nên nói gì. Lúc trước, khi đứa con gái này chưa xuất giá, cũng xem như là tài sắc vẹn toàn, việc trong nhà ngoài ngõ đều làm rất tốt. Cho nên mới có thể gả vào nhà tú tài ở thôn bên cạnh.
Kết quả là ngày thứ ba về nhà mẹ đẻ, trượng phu của nàng không đến thì thôi, quần áo trên người nàng còn bị người ta đổi thành quần áo rách nát, lễ lại mặt cũng chỉ mang về một con gà con sắp chết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây