Chương Thụ còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, thì chỗ đất trên dốc vốn đang bao bọc tảng đá lớn kia, cũng bắt đầu lung lay sắp đổ.
Tuy rằng cách khá xa, nhưng Chương Thụ ước lượng một chút, ít nhất cũng phải bốn, năm gánh đất.
Hai cha con Lý Nham vừa mới tránh được tảng đá lớn, lúc này chân vẫn còn đang mềm nhũn, người bình thường đều biết, bị tảng đá lớn như vậy đập trúng, không chết cũng mất nửa cái mạng.
“Mau chạy đi! Mau tránh ra!” Bọn họ đang quay lưng về phía sườn dốc, đột nhiên nghe thấy Chương Thụ hét lên, không lẽ vẫn còn có một tảng đá lớn nữa sao? Nhưng quay đầu lại đã không còn kịp nữa, phía sau truyền đến âm thanh xào xạc, dường như đã ở rất gần.
Cơ thể bọn họ lại dâng lên một luồng sức mạnh, giúp bọn họ chạy ra khỏi phạm vi của sườn dốc nhỏ. Vừa lăn vừa bò đến gần vị trí của Chương Thụ, lúc này bọn họ mới có thời gian quay đầu lại nhìn.Vị trí của bọn họ vừa đứng đã bị đất vàng bao phủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây