Lý Nham đã dậy, đang đánh quyền trong sân, nắm đấm mạnh mẽ, thân dưới vững vàng, ánh mắt chăm chú nhìn về phía trước.
Chương Thụ đi theo cha của Lý Mộc Cẩn vào sân, liền nhìn thấy bộ dáng oai phong của đại cữu ca tương lai, trong lòng không khỏi tán thưởng, nếu sau này hắn cũng lợi hại như vậy thì hay biết mấy.
Lý Nham nhìn tên tiểu tử ngốc nghếch kia đứng ngây người ra đó nhìn mình luyện võ, còn chưa kịp khịt mũi một tiếng, đã bị một bóng người khác chạy nhanh đến cắt ngang: “Đại Thụ ca, sao huynh đến sớm vậy?”
Nhà Lý Mộc Cẩn vẫn luôn dậy rất sớm, nguyên nhân là do cha và ca ca hắn lyện công gây ra tiếng động quá lớn, hơn nữa bọn họ lại ngủ sớm, tự nhiên cũng liền dậy sớm.
“Ta đến để nhờ Lý đại ca dạy ta đi săn.” Chương Thụ nhìn chằm chằm Lý Mộc Cẩn, phát hiện búi tóc của hắn vì mới ngủ dậy chưa được chải chuốt, xiêu xiêu vẹo vẹo nằm trên đầu, trông vô cùng đáng yêu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây