“Ồ, lão Hồ, cái gì mà đáng giá không đáng giá? Sao trông ngươi giống như vừa mới được vớt từ dưới nước lên vậy?” Giọng nói của Hồ Tài Vượng rất lớn, những lời hắn nói, người ở đằng xa cũng nghe thấy được.
Mấy người này cũng là thương nhân, thường xuyên đi chung một chiếc thuyền, cơ bản đều là quen biết nhau.
“Ta đang nói món ăn ở quầy hàng này, rất ngon! Các ngươi đã ăn chưa? Nếu chưa ăn thì cũng đến ăn một bát đi.” Hồ Tài Vượng nói chuyện với bọn họ, tiện thể giúp Chương Thụ kéo thêm khách hàng.
“Miệng của lão Hồ ngươi rất kén chọn, ngươi đã nói ngon, chúng ta đương nhiên cũng muốn nếm thử.” Người đầu tiên nói chuyện lại lên tiếng: “Ồ, là món ăn mới. Tiểu ca, cho ta một bát.”
“Được.” Lý Mộc Cẩn đáp, lại hỏi rõ khẩu vị của bọn họ, sau đó mới bắt đầu làm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây