Lúc canh trên bếp hầm xong, từng đợt mùi thịt thơm ngào ngạt từ trong nồi đất lớn bốc ra, tại đây buổi sáng mùa đông, càng khiến cho người ta thèm ăn.
Người dân trong huyện bọn họ thường thích ăn mặn vào buổi sáng, bình thường, người dân sẽ nấu cháo ăn kèm với dưa muối, người giàu có hơn một chút thì ra ngoài ăn mì hoặc hoành thánh, hoặc là ăn bánh bao chấm với đậu hũ, cũng không biến ra được cách ăn nào đặc biệt.
Mọi người đều cho rằng, buổi sáng nên ăn thanh đạm một chút, buổi sáng mà ăn thịt cá chắc chắn là ăn không quen. Nhưng canh trong nồi đất lớn mà nhà Chương Thụ nấu, chỉ cần ngửi thôi cũng đã khiến cho người ta thèm ăn.
Có người đi ngang qua, liền hỏi: “Tiểu ca, canh nhà các ngươi bán thế nào? Bao nhiêu tiền một chén?” Nếu giá cả hợp lý, buổi sáng uống một chén canh cũng được, lại mua thêm mấy cái bánh bao, cũng coi như là một bữa cơm.
“Vị đại ca này, canh nhà chúng ta không cần tiền, nếu mua bánh khoai tây chiên của chúng ta, sẽ được tặng kèm một chén canh, ngươi có thể ngồi đây ăn.” Chương Thụ mở miếng vải che trên sọt ra, để hắn nhìn bánh khoai tây chiên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây