“Gia vị, hành lá thì tính là 1 văn tiền.” Chương Thụ suy nghĩ một chút, hình như không còn chi phí nào khác, còn lại chính là công làm.
Lý Mộc Cẩn đưa sổ sách cho Chương Thụ xem, Chương Thụ âm thầm tính toán trong lòng, làm những cái bánh khoai tây này đại khái tốn khoảng 50 văn tiền. Đương nhiên, đây là giá cả trên thị trường, ngoại trừ nửa bình dầu, những thứ khác đều là đồ nhà mình sản xuất.
“A Thụ, vậy chúng ta bán bánh khoai tây bao nhiêu tiền một cái? Nếu bán rẻ quá, sợ là không thu hồi được vốn.”
“Bánh bao trong huyện bán 1 văn tiền 2 cái, rất to, nhưng bên trong toàn là rau dại, không có nhiều bột mì và tóp mỡ, hẳn là vẫn có lời.” Nhưng nhà đó là tiệm lâu đời, không dễ tăng giá, từ đời gia gia hắn cũng đã bán với giá này, nhưng tiền bây giờ sao có thể so sánh với tiền lúc đó được? Nhưng những món khác của nhà đó cũng không phải giá này, nói thật, người ta cũng không dựa vào cái nàt để kiếm tiền, chủ yếu là bán danh tiếng.
“Chúng ta cũng bán 1 văn tiền 2 cái sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây