Lý Mộc Cẩn bưng trà quỳ xuống trước mặt Chương gia gia và Chương nãi nãi: “Gia gia, nãi nãi mời uống trà.”
“Tốt, tốt!” Chương nãi nãi cười tít mắt, vội vàng đặt một túi vải đỏ lên khay trà, âm thanh giòn tan vang lên, khiến cho trái tim của những người khác đều căng chặt, bên trong rõ ràng là thỏi bạc!
Lý Mộc Cẩn cười híp mắt nói lời cảm ơn với Chương gia gia và Chương nãi nãi, sau đó, Chương Thụ lại giúp hắn rót hai ly trà, Lý Mộc Cẩn quỳ trước bài vị của cha mẹ Chương Thụ dâng trà. Sau đó, Chương gia gia thay mặt con trai và con dâu đưa cho Lý Mộc Cẩn một túi vải đỏ.
Lý Mộc Cẩn lại đi dâng trà cho Chương An và Vương Thúy Lan, lần này không cần quỳ, bọn họ cũng không gây sự, nhận trà rồi uống, sau đó Vương Thúy Lan rút một cây trâm trên đầu xuống, cười nói: “Nhị thúc, nhị thẩm trong nhà cũng không giàu có, cây trâm này là của hồi môn của ta, hiện tại tặng cho con.”
Đó là một cây trâm gỗ, trên đầu được gắn hai viên ngọc trai nhỏ, nhìn qua có hơi đen, hơn nữa, đây rõ ràng là trâm của nữ nhân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây