Chương Thụ ôm Lý Mộc Cẩn vào phòng, phòng của hắn cũng đã được trang trí lại, cộng thêm đồ cưới của Lý Mộc Cẩn đã được chuyển vào từ trước, căn phòng càng thêm đẹp mắt.
Một số họ hàng xa của Chương gia chưa từng gặp Lý Mộc Cẩn, nên thỉnh thoảng lại có người vào xem tân phu lang. Lúc này, bình thường đều phải có trưởng bối ở bên cạnh chỉ dạy cách gọi, nhưng nhị thẩm và cô cô của Chương Thụ đều chưa đến, chỉ có thể gọi một tẩu tử trong họ đến ngồi bên cạnh dạy Lý Mộc Cẩn nhận người.
Lý Mộc Cẩn không quen biết rất nhiều người, nhưng hắn có biện pháp, đó chính là cười với tất cả mọi người, khuôn mặt tròn trịa phối hợp với nụ cười vui vẻ, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng thân thiết. Vì vậy, mọi người đều nói tân phu lang mà Chương Thụ cưới rất tốt, là người dễ gần, dễ ở chung.
Lúc này, Chương Thụ đang đứng ở cửa với mấy huynh đệ đón khách, gặp người đến thì chào hỏi vài câu, sau đó mời người ta vào uống trà, ăn hạt dưa, cười khoảng nửa canh giờ, mặt liền có chút cứng đờ.
Dư Tiểu Lục ngáp một cái, hắn cũng dậy từ rất sớm, vừa quay đầu lại liền thấy người không nên thấy, hắn đẩy Chương Thụ: “Nhị thúc của ngươi và cả nhà cô cô của ngươi đều đã đến.” Biểu ca của hắn là phu lang của Lai Vượng, cho nên bình thường hắn cũng biết được một số chuyện của Chương gia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây