Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng sau khi ăn cơm xong, Chương Thụ vẫn kể lại chuyện đó như một câu chuyện cho hai ông bà nghe, và hỏi ý kiến của họ, hắn muốn biết ông bà rốt cuộc là nghĩ như thế nào.
Ban đầu Chương nãi nãi còn thương xót cho người nam nhân đã chết kia, bà cảm thấy tính tình của hán tử đó rất giống với A Thụ nhà bà, thật thà chất phác khiến người ta đau lòng.
Hiện tại Chương Thụ hỏi bà, nếu cha mẹ của người đó thương hắn, tại sao lại không nói cho hắn biết chuyện này?
Chương nãi nãi suy nghĩ một chút, nói: “Có lẽ là nói cũng vô dụng. Nếu vạch trần chuyện này, người nam nhân đó nhiều nhất là bỏ tức phụ, luật pháp triều đại chúng ta khoan dung, đối với nữ nhân mang thai như vậy nhiều nhất chỉ là trách mắng vài câu, giam vài ngày là xong chuyện.”
“Nhưng người nam nhân đó thì sao? Hắn không có tức phụ, bên cạnh chỉ có một đứa con trai sáu bảy tuổi, cha mẹ lại già yếu sắp chết, sau này hắn phải làm sao bây giờ? Nữ nhân kia tư thông với nhị đệ hắn, hẳn là sau này tình nghĩa huynh đệ cũng không còn, tính hắn mềm yếu, lại không có ai giúp đỡ, nói không chừng sau này ngay cả cơm cũng không có mà ăn, vậy phải làm sao đây?”
Chương Thụ lại nói, “Người đó trước kia có một người mình thích, tại sao cha mẹ hắn lại nhất định bắt hắn cưới bà nương hung dữ kia?”
“Người hắn thích tính tình hẳn là cũng mềm yếu đi? Nếu muốn nói, người như vậy làm tức phụ cũng được, nhưng hắn là trụ cột trong nhà lại không đứng vững, như vậy cả nhà không phải là bị người khác bắt nạt đến mức không còn gì sao? Hắn phải cưới một người tức phụ hung dữ mới giữ được nhà.”
Chương Thụ im lặng, thì ra ông bà của hắn đã nghĩ như vậy, cố gắng hết sức an bài những điều tốt nhất cho hắn, mặc dù sau đó chuyện này đã xảy ra rất nhiều biến cố ngoài dự đoán của họ.
Nói đi nói lại vẫn là do bản thân hắn vô dụng, khó trách hai ông bà lại lo lắng cho hắn như vậy, có lẽ trong lòng bọn họ, sống sót mới là quan trọng nhất, tôn nghiêm gì đó không quan trọng.
Cũng đúng, hắn đâu giống người có tôn nghiêm chứ? Có lẽ cả thôn, không, cả huyện cũng không tìm được người nào vô dụng như hắn…
Chương Thụ chìm vào giấc ngủ trong cảm xúc tự ti ghét bỏ bản thân, hắn mơ thấy rất nhiều chuyện, kiếp trước kiếp này đan xen nhau, mỗi một chuyện, hắn đều là người bị bắt nạt.
Có lẽ chỉ khi đứng từ góc độ của người thứ ba mới có thể hiểu rõ bản thân mình rốt cuộc nhu nhược đến mức nào, bản thân hắn dưới góc độ này, sống giống như một con chuột trong hang sâu không thấy đáy, nhút nhát, khiến người ta chán ghét, ngay cả bản thân hắn cũng muốn đánh mình một trận.
Khi Chương Thụ tỉnh dậy, bên ngoài trời đã sáng, ngoài nhà bọn họ ra, cũng không có ai lại để mặc một chàng trai trẻ ngủ đến tận bây giờ?
Hắn xoa mặt, đứng dậy ra khỏi phòng, múc nước giếng ngoài sân súc miệng rửa mặt xong, hắn đi vào nhà bếp, trên bàn nhỏ trong bếp có một cái giỏ đậy thức ăn, hai cái bánh bao trắng, một chén dưa muối.
Sau khi hắn ăn bánh bao trắng cùng dưa muối xong, thuận tay rửa chén, sau đó cầm một cái liềm, cũng ra đồng.
Hiện tại đang là cuối tháng sáu, mặt trời chói chang treo trên cao, trông rất chói mắt. Mặc dù là sáng sớm, nhưng nhiệt độ đã tăng cao.
Hắn đi bộ khoảng 15 phút, mới nhìn thấy ông bà đang gặt lúa mạch trên ruộng nhà mình. Hắn không nói hai lời liền xuống ruộng, cúi đầu gặt lúa mạch.
Ông bà của hắn tuổi đã cao, phải một lúc sau mới phát hiện trên ruộng có thêm một người.
“Thụ à, về đi, chút việc này ông bà làm được rồi, ruộng nhà ta không nhiều như nhà người khác, con đi chơi đi.” Chương nãi nãi lau mồ hôi, xoa eo, nói với vẻ mặt hiền từ.
Nhưng Chương Thụ lại không giống như trước kia, vừa nghe nãi nãi nói như vậy liền buông tay, thật sự chạy đi chơi. Mà vẫn tiếp tục gặt lúa mạch, sau đó nói, “Ông bà, con đã lớn rồi, thêm hai năm nữa là đến tuổi lấy tức phụ rồi, bây giờ không làm việc, sau này không tìm được tức phụ đâu.”
Chương nãi nãi cười, “A Thụ nhà ta cũng biết nghĩ đến chuyện lấy tức phụ rồi sao? Nhớ năm đó cha con bằng tuổi này, cũng xấu hổ như gì, nhìn thấy nương con, cũng không dám lên tiếng.” Bà nói xong, tâm trạng có chút buồn bã, “A Thụ nhà ta đã trưởng thành rồi!”
Chương Thụ nghĩ, không trưởng thành sao được? Hắn phải mất hơn 60 năm mới trưởng thành…