Thật nực cười, hắn và Vương thiếu gia kia lại có cùng mệnh cách, hai người kia đều có thể xứng đôi với bọn họ, thảo nào lúc trước hắn và Ngô Lệ Nương lại có thể thành thân! Đáng tiếc là, kết quả lại là một đoạn nghiệt duyên!
Trong đầu Chương Thụ hiện lên vô số suy nghĩ đen tối, ví dụ như hắn có thể đến nói cho Vương gia biết, Ngô Lệ Nương chính là người có mệnh cách này, để nàng ta đến hố lửa của Vương gia nếm thử mùi vị mà Lý Mộc Cẩn đã từng nếm trải.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn từ bỏ ý định này, làm như vậy tuy rằng có thể xóa bỏ oán hận trong lòng hắn, nhưng nếu hắn nhúng tay vào chuyện này, hắn có thể sống an ổn hay không? Hắn rõ ràng biết tình huống của Vương gia, lại còn đẩy người ta vào hố lửa.
Ngô Lệ Nương là người xấu, nhưng hắn không phải. Trừ khi Ngô Lệ Nương lại gây sự với hắn, nếu không, hắn sẽ không tạo nghiệt cho mình, lỡ đâu Diêm Vương lão gia chỉ có sổ sách của kiếp này thì sao?
Chương Thụ đã từ bỏ ý định, nhưng có người lại có ý nghĩ này. Người này chính là mẹ kế của Ngô Lệ Nương, tuy là mẹ kế, nhưng bát tự của nàng ta đều do bà ta cất giữ. Người hầu của Vương gia vừa nói đến bát tự này, bà ta giống như bị một cục bạc lớn đập trúng, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, phát tài rồi! Phát tài rồi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây