Sống Lại Không Làm Cực Phẩm

Chương 104: Vô đề

Chương Trước Chương Tiếp

Nếu đổi những đồ vật bằng bạc này thành bạc, ít nhất cũng hơn 30 lượng. Ở thôn của bọn họ, 30 lượng là số tiền mà người bình thường phải tích góp cả hai đời mới có thể có được.

Ngoài ra, Chương nãi nãi còn lấy ra một phần của hồi môn của mình để mua vải vóc và đồ dùng cho tân hôn. Có thể nói, hôn sự như vậy đừng nói là trong thôn bọn họ, mà ngay cả ở mấy thôn xung quanh cũng rất hiếm thấy. Sính lễ như vậy đều gần bằng với nhà giàu trong thành cưới vợ, hơn nữa, cho dù là nhà giàu trong thành cũng sẽ không bỏ ra nhiều như vậy.

Chương nãi nãi chuẩn bị long trọng như vậy, thứ nhất là vì Chương Thụ là trưởng tôn của Chương gia, thứ hai là vì cha mẹ hắn đều đã qua đời, chỉ còn lại một mình hắn, tiền tài để lại đương nhiên đều là của hắn, thứ ba là vì trong mắt Mộc Cẩn chỉ có Chương Thụ, người nhà của hắn cũng rất tốt, sau này, nếu hai lão già bọn họ qua đời, Chương Thụ cũng có thể dựa vào nhạc gia, ai bảo nhị thúc và cô cô của hắn đều không đáng tin cậy, nhà ngoại của hắn từ sau khi nương hắn qua đời cũng ở rất xa, một năm chỉ qua lại một, hai lần, có chuyện gì cũng không nhờ vả được bọn họ.

Chớp mắt đã đến ngày 27 tháng 9, Chương Thụ mời mấy người Lai Vượng và Chu Đại cùng hắn đi đưa sính lễ, vì vậy, hắn còn cố ý đến nhà trưởng thôn mượn xe bò, buộc một đóa hoa đỏ thật to trên sừng bò.

Một đoàn người vô cùng náo nhiệt đi trên còn đường nhỏ, trẻ con trong thôn đều vây quanh xe bò đòi kẹo, người uy phong nhất chính là Tiểu Bảo, con trai của Lai Vượng. Nhóc được Chương Thụ cho ngồi trên xe bò, trong tay và trong túi đều là kẹo. Nhóc là tiểu nam đồng mà Chương Thụ đã chọn, đến ngày hắn và Cẩn Nhi thành thân, Tiểu Bảo sẽ phụ trách lăn giường.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)