“Trương Dịch...”
Lương Duyệt lên tiếng với giọng điệu cầu khẩn, ánh mắt tràn đầy khẩn thiết.
Trương Dịch nhếch mép cười nhạt: “Cứu mấy người kia đi.”
Lương Duyệt sáng mắt, gật đầu, thân hình lóe lên, trong nháy mắt biến mất khỏi ngọn núi thấp.
Ngay khi dân làng đang nhảy cẫng hoan hô, định ném Tiểu Quang và những người khác vào nồi lớn để nấu, một cơn lốc xoáy ập đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây