Đối với họ, Trương Dịch lúc này quả thực giống như một vị thần tiên, với sức mạnh vượt xa sức tưởng tượng của họ.
“Cũng đúng.” Vinh Lỗi gật đầu, hắn cũng cảm thấy được vào nhà Trương Dịch đã là một ân huệ lớn, còn việc đi theo Trương Dịch, hắn không dám nghĩ tới.
Vu Cương lại nói: “Nhưng mà, Lỗ đại ca, bây giờ ngươi cũng là dị nhân, chưa hẳn không có cơ hội phục vụ Trương tiên sinh.”
Lỗ Đại Hải hít sâu một hơi, lắc đầu nói: “Ta biết mình, ta và Trương tiên sinh chênh lệch quá lớn.”
Hắn xoa xoa bàn tay thô ráp của mình, trầm giọng nói: “Ta chỉ hy vọng có thể dùng dị năng của mình để Trương tiên sinh chú ý đến ta hơn một chút. Chỉ cần hắn nói một câu, cũng có thể giúp chúng ta sống tốt hơn ở Thành phố Thiên Hải.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây