Huệ Thân vương tức đến run người, cố nén giận nói: “Sùng Ân, ngươi không nghĩ cho mình thì cũng nên nghĩ cho cháu ngoại chứ?”
Sùng Ân đáp: “Ta không có bản lĩnh ấy, tương lai của nó tự có a mã nó lo liệu, một lão già vô dụng như ta, nhiều nhất cũng chỉ dạy nó đọc sách, viết chữ mà thôi.”
Dứt lời, Sùng Ân bế tiểu bảo bối lên, vừa dỗ dành vừa viết chữ.
Huệ Thân vương giận dữ bỏ đi.
Chờ Miên Du rời khỏi, Tình Tình bước ra, muốn bế con.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây