Thẩm Bảo Trinh nói tiếp: “Ta cũng không ngờ, ân oán giữa ta và Tương quân cứ thế mà được hóa giải. Có lẽ là bọn họ thấy con thuyền lớn của chúng ta sắp lật, nhưng lại kính phục việc chúng ta đang làm, nên thù hận ta phản bội bọn họ cũng theo đó mà tiêu tan.”
Tô Duệ nói: “Đứng ở góc độ của Tương quân, nếu chúng ta thất bại, kẻ được lợi nhất chính là bọn họ.”
Nếu lần này việc xây dựng nhà máy của hắn thất bại, thì coi như sự nghiệp chính trị của hắn hoàn toàn sụp đổ. Nhưng cho dù sụp đổ, hắn vẫn để lại rất nhiều di sản chính trị, mà thế lực duy nhất ở phương Nam có thể tiếp nhận những di sản này, chính là Tương quân.
Thẩm Bảo Trinh nói: “Đúng rồi, đại nhân. Vương Hữu Linh tặng lễ chín vạn lượng, nhiều nhất trong số các vị đại nhân.”
Tô Duệ hơi nhíu mày. Số tiền mừng này quá lớn, không bình thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây