Phó Kỳ nói: “Không sợ huynh chê cười, đám mã phỉ đó có đến mấy trăm tên, mà huynh cũng biết sức chiến đấu của kỵ binh Bát Kỳ, đệ dẫn binh đi tiêu diệt, thật sự không nắm chắc.”
Tô Duệ nói: “Đến lúc đó ta sẽ đi cùng huynh, không giữ bất kỳ chức vụ gì, cũng không để ai biết, nhất định sẽ giúp huynh giành thắng lợi.”
Mắt Phó Kỳ lập tức đỏ hoe, nói: “Làm sao dám phiền huynh như vậy? Làm sao dám?”
Tô Duệ nói: “Phó huynh, hiện giờ huynh cần công lao này, nhưng ta không cần, chúng ta là huynh đệ, cần gì phải khách sáo như vậy. Huynh đã giúp ta nhiều lần, ta không thể giả vờ không biết, đương nhiên ta không phải muốn trả ơn, ân tình của huynh ta không định trả. Nhưng huynh đệ giúp đỡ lẫn nhau là lẽ đương nhiên.”
Phó Kỳ không nói hai lời, khom người bái tạ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây