Tuy nhiên, trong rất nhiều năm, những thảm họa như vậy mặc dù đã có nhưng chưa xảy ra nhiều, trong sách cổ cũng ít ghi chép lại.
Nguyên nhân là bị giới hạn bởi quy cách.
Quy cách của nghi lễ gọi thần là cần phải chuẩn bị.
Mức độ của quy cách quyết định trực tiếp hình thức tồn tại của “vị thần” mà bạn mời xuống.
Điều này không chỉ đề cập đến việc chuẩn bị vật chất, mà thực tế, việc chuẩn bị vật chất rất đơn giản, thậm chí hầu hết các vật liệu đều có thể trực tiếp mua bằng tiền, thậm chí cả “vật thánh”;
Mức độ của quy cách được liên kết với năng lực của người chủ trì buổi lễ.
Năng lực của người chủ lễ càng mạnh thì quy cách của lễ gọi thần càng cao.
Những người có thể tổ chức các nghi lễ cấp cao về cơ bản chỉ tồn tại trong giáo hội lớn chính thống, bởi vì chỉ có giáo hội lớn chính thống mới có thể đạt đến mức độ phát triển này.
Các thần quan của giáo hội nhỏ cử hành cùng một nghi thức gọi thần như vậy, có thể triệu hồi một chút ánh sáng đã là cực hạn rồi, thậm chí còn cảm động rơi nước mắt vì điều đó.
Việc các thần quan của các giáo hội lớn triệu hồi ra thần tích (phép màu hoặc dấu hiệu của thần) là điều khá bình thường, còn đối với các đại tư tế trên hay các đại chủ lễ, việc triệu hồi ra “vật thần” đều được ghi chép trong sách cổ.
Nghi thức triệu hồi “Tà Thần” thông thường, thấp nhất có thể vào “Chơi Bút Tiên” (Bunshinsaba) để triệu hồi dị ma yếu ớt gần đó, đương nhiên kể cả là dị ma yếu nhất dù không có khả năng giết người cũng đủ để dọa những người bình thường sợ đến sống dở chết dở rồi.
Hơn nữa, với việc không ngừng nâng cao quy cách, sức mạnh và chủng loại dị ma được triệu hồi cũng theo đó được tăng lên.
Nhưng,
Những điều này đều có thể chấp nhận được.
Trên thế giới này, có thêm một dị ma có thực lực ổn hoặc có thực lực mạnh mẽ cũng không phải chuyện gì quá nguy hiểm, các giáo hội chính thống có lai lịch thâm hậu, chỉ cần một cái vung tay là có thể tiêu diệt.
Cũng bởi lẽ đó, dị ma sẽ hoặc là sống ẩn dật trong góc khuất của con người, hoặc là sống rất thận trọng trong xã hội loài người, không dám làm gì quá mức náo loạn.
Những con thường bị giải quyết là loại sản phẩm cấp thấp không có đầu óc như con ám vào phu nhân Hughes.
Và những thứ thực sự khiến các giáo hội lớn không thể chấp nhận được,
Chính là lễ triệu hồi Tà Thần quy cách cao hơn nữa.
Bởi vì giáo hội lớn độc quyền nghi lễ quy cách cao này, mọi nghi lễ có thể gọi là triệu hồi “Tà thần” trong các ghi chép cổ, không có ngoại lệ, tất cả đều do các nhân sự cấp cao trong các giáo hội lớn chính thống này thực hiện.
Những người như vậy còn được gọi là “kẻ phản loạn“. Họ không chỉ nổi loạn chống lại giáo hội của họ mà còn vọng tưởng phá bỏ toàn bộ khuôn khổ của trật tự.
Vào ban ngày, họ có năng lực nhận thần tích thông qua nghi lễ gọi thần;
Cho nên,
Vào ban đêm có thể có năng lực tương tự, triệu hồi và thu hút những dị ma mạnh mẽ ngoài phạm vi có thể chấp nhận được... còn được gọi là “Tà Thần“.
Mỗi khi “Tà Thần” giáng xuống đều là một thảm họa, sẽ gây ra tình trạng hỗn loạn vô cùng đáng sợ, thậm chí có thể dẫn đến sự sụp đổ của một giáo hội lớn chính thống;
Bởi vì, Tà thần được triệu hồi có thể đã chiến đấu chống lại một vị thần chân chính nào đó trong kỷ nguyên trước hoặc trong thần thoại và truyền thuyết, hoặc bị vị thần chân chính đó trấn áp và phong ấn.
Một khi trở lại, cho dù thực lực đã suy yếu đi rất nhiều, nhưng lòng căm thù giáo phái bị kẻ thù trước để lại thì không thể miêu tả bằng lời được.
Kỳ quái hơn nữa là dù các giáo hội chính thống có mạnh mẽ đến đâu trong suốt cả thời đại, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ triệu hồi được “vật thần” hay “hư ảnh của thần”, nhưng không giáo hội nào có khả năng triệu hồi “vị thần chân chính” giáng thế lại lần nữa.
Mà dưới tiền đề là không thể triệu hồi được vị thần chân chính, muốn trấn áp Tà thần lần nữa nhất định phải trả giá đáng sợ.
Gương mặt cô Molly cuối cùng lộ ra vẻ kinh hãi: “Tà Thần!”
Ngay sau đó,
Cô Molly đảo mắt và hỏi tiếp:
“Thành công rồi sao?”
Alfred có vẻ rất hài lòng với sự thay đổi cảm xúc của cô Molly và nói: “Nếu không thành công thì tại sao nó lại thu hút nhiều sự chú ý như vậy? Đồng nghĩa, quy cách của buổi lễ gọi thần này cũng phải cực kỳ cao.
Nếu không, kể cả có triệu hồi thêm được một dị ma như cô, hay triệu hồi thêm một dị ma như tôi nữa…thì cũng có đáng gì đâu chứ.”
“Không, Alfred, ý tôi là anh nói...”
Alfred gật đầu rồi nói tiếp:
“Một vị thẩm phán mạnh đến bất thường, haha.
Sau trận quyết đấu đó, cô có biết cuối cùng tôi sợ điều gì không? Nhìn tôi và ông ta đánh ngang sức nhau, giống như lưỡng bại câu thương đúng không?
Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng, tôi phát hiện ra rằng những lời nguyền rủa mà ông ta sử dụng chỉ những thẩm phán cấp cao của Giáo hội Trật Tự mới được dạy và sử dụng
Một thẩm phán có sức lực mạnh hơn tất cả các thẩm phán của giáo hội Trật Tự khác, lại cố tình sử dụng lời nguyền của cấp thẩm phán để đấu với tôi.
Chỉ có thể chứng tỏ rằng ông ta,
Đang cố che giấu năng lực của mình.”