DeCarloster chỉ chỉ vào mặt mình, cười nói: “Cho nên, Ukunga, bây giờ ngươi đang chuẩn bị để nhặt xác giúp ta bất cứ lúc nào à?”
“Nếu không thì sao?” Ukunga nhún vai, “Ta rất bận rộn, nếu như không phải nể mặt ngươi sắp đi một lần nữa thì ta cũng sẽ không canh chừng ở chỗ này.”
“A, vậy sao, ngươi làm vậy để cho ta cảm thấy rất ấm lòng đấy.”
Ukunga đứng dậy, đi đến trước giường xoa bóp của DeCarloster, đưa tay bắt lấy cánh tay của hắn, vén tay áo lên.
“Này này này, ta biết trong một nghìn năm thì ngươi cô độc lắm nhưng ngươi cũng không thể làm như vậy, ta tình nguyện giúp ngươi đi tìm một món Thần khí khác để giải quyết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây