Số 13 Phố Mink

Chương 274: Thần trật tự rộng lượng (3)

Chương Trước Chương Tiếp

“Ý cháu nói là, ông viết thật nhanh.”

“A, do ông sử dụng thuật pháp sơ cấp nhất của Nguyên Lý Thần Giáo mà viết, viết chữ và bố trí trận pháp đều có thể dùng nó, hiệu suất có thể nâng cao vô số lần, chỉ cần tư duy của cháu theo kịp, ngòi bút sẽ không chậm lại.

Ông khá đần độn, thuật pháp thật sự, cũng chỉ học được cái này.”

“Ông là một vị thiên tài vĩ đại.” Karen nói.

“Dis mới đúng.” Ngài Hoven khoát khoát tay, “Ông không muốn tranh cái danh hiệu này với Dis, bởi vì không có cách nào tranh nổi, ông chưa từng thấy qua một người như thế trong cuộc đời của mình, chuyện làm ông ấy đau khổ và không muốn làm nhất đó chính là thành Thần.”

Ngài Hoven giống như là chợt nhớ tới cái gì, hỏi:

“Ngày mai là ngày cuối cùng rồi phải không? Ý ông nói là Dis.”

“Đúng thế.”

“Ngày mai sắp xếp thế nào rồi?”

“Ông nội bảo cháu mời tiểu thư Eunice đến nhà dùng cơm.”

“Ông ấy thật sự rất yêu cháu đấy, Karen.”

“Cháu biết.”

“Khoảng chừng ngày mốt ông sẽ chết, ông sẽ cố hết sức chờ đến ngày đó, đúng, nhớ kỹ, giúp ông làm hỏa táng, tro cốt cũng không cần giữ lại, tìm con sông đổ ông xuống là được rồi.

Hoặc là, sau khi đốt xong trên đường về nhà thì cháu cứ vung ông ra ngoài cửa xe là được, cố gắng tránh người đi đường, làm vậy thì không hợp chuẩn mực đạo đức công cộng.”

“Được rồi, ông nội, cháu đã nhớ kỹ.”

“Ăn no rồi sao?”

“Ừm, ăn no rồi.”

“Vậy thì, tôi Hoven đại biểu cho chính tôi là Hoven tuyên bố, Lễ Minh Nhật hoàn thành.”

Karen đứng người lên;

“Đi thôi, cháu phải đi mời tiểu thư Eunice đến dùng cơm vào ngày mai, không phải sao?”

“Thật ra, có một việc, cháu vẫn luôn muốn hỏi ông.”

“Ồ? Được thôi, cháu cứ nói.”

“Trong Nghi Thức Đón Thần siêu quy cách kia, ông nội, đến cùng đã phải trả cái giá gì?”

“Sự thực là, Dis chả phải trả một thứ gì cả, mặc dù ông ấy đã chuẩn bị xong, nhưng Thần Trật Tự, cái gì cũng không lấy.”

“Cái gì cũng không lấy?”

“Đúng vậy, cái gì đều không lấy.” Ngài Hoven cười nói, “Bởi vì cái 'Karen' kia, cũng không phục sinh trở lại, cho dù là triệu hồi được một tên Tà Thần, nhưng vị Tà Thần kia cũng không nhập vào cái thân xác này.

Ông cảm thấy, chắc là bởi vì nghi thức không thành công đi, thậm chí có thể nói, nghi thức kia từ đầu đến đuôi đều thật bại.

Giống như một mối làm ăn vậy, tế đàn và các loại công tác chuẩn bị liên quan chỉ là tiền đặt cọc, cuối cùng đối phương cũng không thể xuất hàng, cháu có đần độn mà trả số tiền còn lại cho người ta không?”

“Là như thế này sao, tốt, cháu đã biết.”

“Không cần lo lắng, cháu phải có lòng tin với Dis.”

“Cháu vẫn luôn luôn có lòng tin.”

“Như vậy cũng tốt.”

“Vậy thì ông Hoven... Không, ông nội, cháu cáo từ trước đây.”

“Nhớ kỹ hai ngày sau đến nhặt xác cho ông.”

“Được rồi, ông nội.”

Ngài Hoven đứng ở cổng, nhìn xem Karen đi ra ngoài, mãi cho đến bóng dáng Karen biến mất tại góc đường, ông mới đóng cửa lại, thân thể tựa ở trên ván cửa, trầm ngâm nói:

“Một nghi thức thất bại từ đầu đến đuôi sao?

Tham dự chuẩn bị cho trận nghi thức kia, thật ra không chỉ là có một mình Dis mà thôi, là bốn người.

Dis,

Mình,

Pall,

Còn có vị tín đồ của Bích Thần Giáo... phu nhân Lynda kia.

Dis đã có được đứa cháu trai mình thương yêu nhất, mình có thể nhìn ra, sự yêu thích của Dis dành cho đứa bé này, là phát ra từ nội tâm, thậm chí vượt qua cả giới hạn của huyết thống.

Bởi vì đứa bé này bất kể là tính cách, phẩm tính, hay trên thói quen, đều thể hiện ra sự đặc biệt riêng, đều rất hợp với Dis.

Nói vậy thì có thể có chút không được công bằng cho đứa bé “Karen” kia lắm,

Nhưng không thể nghi ngờ Karen bây giờ, mới càng phù hợp hơn bộ dáng của một đứa cháu trai trong lòng của Dis.

Còn mình đây,

Trước khi mình chết, giúp đỡ Dis triệu hoán Tà Thần, sau khi chết còn có thể leo ra từ trong mồ, còn giúp Dis phong ấn một vị Tà Thần.

Cái này không phải chính là giấc mộng của mình sao,

Cả một đời tuân thủ nghiêm ngặt giáo điều khi còn sống, luôn luôn bước trên quy tắc, nhưng ở sâu trong nội tâm vẫn luôn không cam lòng, muốn tự mình điên cuồng một lần.

Còn Pall?

Cô ấy lập tức sẽ đi theo Karen về Wien, mà lại quay về gia tộc của cô ta.

Cô ấy năm đó đoạn tuyệt với gia tộc, cuối cùng biến thành một con mèo sống nhờ ở bên ngoài suốt trăm năm, mơ ước lớn nhất của cô ta là cái gì đây?

Mơ ước một ngày kia, có thể danh chính ngôn thuận về thăm nhà một lần?

Về phần Lynda, cô ta đã hoàn thành tâm nguyện của mình, mặc dù Nghi Thức Đón Thần của cô đã thất bại, nhưng cô ấy cuối cùng đã được gặp bộ dáng thật sự của Chân Thần mà mình thờ cúng bấy lâu;

Hay là, người chồng mà cô ta rất mực yêu quý và hổ thẹn, có thể có người bầu bạn sau khi mình rời đi? Có phải đây mới là nguyện vọng của cô?”

Ngài Hoven đưa tay, kéo lên da mặt đã chảy xệ xuống:

“Cho nên, có thể giải thích mọi việc như thế này, đó chính là:

Thật ra thì Thần Trật Tự rất có thể đã đem tất cả những gì chúng ta muốn, đều đã ban cho chúng ta rồi?

Như vậy,

Thần Trật Tự,

Cuối cùng muốn cái gì?”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)