Không tôn trọng Trật Tự Thần Giáo, cũng không nghe lời người lớn!
Trong mắt Siti tràn ngập lửa giận, quay người, nhìn về phía bóng lưng Dis:
“Thần điện sẽ không luôn luôn dung túng cho hành động của ngươi, trên quy tắc của trật tự, cũng sẽ không cho phép có bụi bẩn.”
Dis cũng không quay đầu lại,
Chỉ là giơ tay lên, quơ quơ:
“Còn có hai ngày nữa.”
Tựa hồ cảm thấy đã qua 0 giờ,
Bản thân Dis lại cải chính:
“Còn có một ngày.”
Geiler mở miệng nói:
“Đây là thời gian do người đưa ra, cũng là kỳ hạn chót của chúng ta, chúng ta có thể tiếp tục chờ, đợi đến ngày chủ nhật hôm đó.”
Dis trả lời một tiếng:
“Là buổi chiều.”
Bởi vì buổi sáng, ông cần giảng đạo cho các tín đồ ở giáo đường nghe.
Ba cột sáng hướng lên không trung, biến mất không thấy gì nữa.
“Siti, cô thấy được sao, hắn không phải đang đột phá cảnh giới, hắn ta thật sự đã sớm quen thuộc cảnh giới này này, hắn chỉ là cố ý bước một chân vào, hắn là vị thiên tài ưu tú nhất trong suốt một nghìn năm qua của Trật Tự Thần Giáo.”
“Ông không cần mỗi lần đều nói đến cái này, chính chúng ta có mắt mà nhìn, chúng ta cũng sẽ không cho rằng năm đó ông không trừng trị hắn lúc hắn ta nói ra những lời bất kính kia là do tầm nhìn của ông sáng suốt đâu.
Bởi vì hắn càng là thiên tài, càng có nghĩa rằng khi hắn ta muốn gây chuyện, phiền phức của thần điện sẽ càng lớn đến bao nhiêu.”
“Tôi ngược lại thật sự rất mong chờ đến ngay đàm phán, có lẽ, lựa chọn của hắn cũng sẽ không giống với lúc xem bói hiện ra. Nếu như hắn khăng khăng muốn lựa chọn phản giáo, lúc trước nên hô hào cùng với 4 tên kia mới đúng.
Có lẽ tối nay hắn cũng chỉ là muốn đuổi đi những tên đang thăm dò xung quanh, để bọn họ bỏ đi tâm tư muốn giành lợi ích.
Hắn ta có lẽ thật sự,
Muốn đàm phán.”
...
Trong giấc mộng của Karen;
Ngay từ đầu anh cảm thấy rất lạnh, lạnh đến thấu xương, lạnh đến linh hồn gần như cũng đóng băng, nhưng rất nhanh, như có hai dòng nước ấm chảy lại gần, không chỉ xua tan đi hơi lạnh, còn mang đến sự ấm áp.
Anh ngủ thiếp đi, chắc là ngủ thiếp đi.
Trong giấc mộng này, ngay từ lúc đầu bước vào, anh đã biết rõ rằng đây là một giấc mộng.
Trong giấc mộng này, anh nằm trên đồng cỏ, trước mặt, là ánh nắng tươi sáng trời xanh mây trắng, tất cả mọi thứ, đều tốt đẹp như vậy.
Mà bên cạnh người của anh, là một nam và nữ.
Nam, rất anh tuấn.
Karen cảm thấy có chút giống với Dis, cũng có chút giống với mình.
Sau đó, Karen cười;
Bởi vì anh ta đoán ra đối phương là ai, cho nên “Có chút giống với mình”, thật sự là cảm thấy có chút buồn cười.
Người đàn ông dường như cảm nhận được, nghiêng mặt qua đến, nhìn xem Karen, ông ta cũng cười.
Đôi mắt của ông ấy rất thanh tịnh, cho người khác cảm nhận được cảm giác hiền hậu và giản dị.
Đàn ông nhà Inmerais, dáng dấp đều đẹp.
Karen lại nghiêng mặt qua, nhìn về người phụ nữ nằm ở bên còn lại, tay người phụ nữ chống lên mặt, đang nhìn anh.
Bà ấy rất xinh đẹp, là loại xinh đẹp làm cho người ta cảm thấy thoải mái, nhất là tóc của bà ấy cũng màu vàng, giống như của mình.
Đây là mơ,
Đây cũng là mơ rồi.
Karen thở dài một hơi,
Nói:
“Tôi rất muốn cố gắng, nhưng tôi thật sự không gọi ra được hai tiếng “Cha mẹ”.
Tôi cũng rất xin lỗi, tôi đang chiếm dụng thân thể con trai của hai người, cũng đang chiếm dụng tên của cậu ta, thân phận của cậu ấy, ùm, cũng đang chiếm dụng người thân của cậu ấy.”
Lúc đối mặt những trưởng bối Mason, Mary, Winnie, Karen không có bất cứ gánh nặng nào trong lòng, bình thường giao lưu và tiếp xúc là được.
Nhưng lúc đối diện hai người này,
Trong lòng Karen không cách nào kiềm chế nỗi áy náy kia.
Bởi vì cái thân thể của mình lúc này, là con của bọn họ.
“Cậu không cần gọi tôi là cha.” Người đàn ông nói nói, “Tôi cũng không có xem cậu như là con của mình.”
Người phụ nữ mở miệng nói: “Tôi đã từng thử qua, nhưng tôi đã thất bại, cậu không phải con của tôi.”
Hai tay Karen gối lên chỗ cái ót,
Cố gắng điều chỉnh để cho tư thế nằm của mình càng thêm thoải mái,
Nói:
“Ừm.”
Thật ra, tư thế nằm của ba người, đều rất tùy ý, cũng đều rất dễ chịu.
Người đàn ông mở miệng nói: “Trong mắt tôi, cậu rất giống với Mason và Winnie, tựa như là một người em trai khác của tôi vậy.”
Người phụ nữ mở miệng nói: “Mặc dù tôi không có cách nào xem cậu như con trai của tôi, nhưng có thể nhìn thấy “con trai mình” có thể tiếp tục sống sót, trong lòng của tôi cũng rất vui mừng.”