Một đêm ở lò hỏa táng Hughes kia, Karen ngồi trên ghế, ra hiệu cho ông nội trói mình lại để tạo nên hiện trường giả mình là người bị hại.
Dis thì cầm lấy một cây dao, trực tiếp đâm vào ngực của Karen.
Một dao kia, mặc dù không làm bị thương chỗ quan trọng, nhưng cũng làm cho Karen phải nằm bệnh viện thật nhiều ngày.
Mới đầu, Karen cho rằng là ông nội cảm thấy làm vậy sẽ càng chân thật hơn, tránh đi những phiền phức không đáng có sau này.
Đợi đến khi tên mũi ưng kia, chắc chắn là người của cơ quan ban nghành đặc biệt đến phòng bệnh để hỏi thăm Karen, Karen cho rằng, ông nội làm vậy là để tránh né sự chú ý của đám người này, bởi vì bọn họ dù sao cũng là bên giám sát.
Nhưng sau đêm giết chóc kia,
Karen bỗng nhiên ý thức được một vấn đề, đó chính là mặc kệ cảnh sát hay ban ngành đặc biệt gì của chính phủ, ông nội cũng không cần quan tâm.
Ông hoàn toàn có thể không cần diễn kịch,
Cho nên,
Đêm đó vì sao lại phải chọt mình một dao nhỉ?
Chỉ là sự nghi ngờ này của Karen vẫn luôn không hỏi ra, bởi vì anh cảm thấy cũng không cần thiế phải hỏi.
Coi như là một người lớn lúc ôm một đứa trẻ rồi chơi đùa với nó, lỡ tay để đứa bé ngã một phát, trầy chút da, chẳng lẽ lại đi tính toán làm gì?
Lại thêm,
Karen suy đoán có thể là lúc ấy Dis vẫn sắp xếp cho mình trở thành một người nhà Inmerais bình thường, cho nên phải làm việc sạch sẽ một tí.
Nhưng,
Cho tới giờ khắc này,
Mục đích của một nhát dao kia, mới thật sự lộ ra!
Có đôi khi,
Rất khó để giải thích, thậm chí rất khó mà có thể tưởng tượng,
Một ông lão, vì mình mà tính toán kỹ mĩ và sâu xa đến như thế,
Cũng chỉ vì một tiếng gọi...”Ông nội“.
...
Nghĩa trang Gỗ Sồi,
Trong vòng kết giới đen kia.
Tay của Dis, rút ra từ trong lỗ đen trên ngực mình, bên trong tay nắm một luồng màu đen.
“Xin thề dưới tên Ranedal, nếu lúc này ngươi thả ta ra, ta sẽ trả lại món quà gấp trăm gấp nghìn lần cho ngươi và gia tộc của ngươi.”
Dis cơ bản cũng chẳng thèm trả lời, thân hình của ông từ từ hạ xuống, đi tới trước mặt của Hoven và con Kim Mao.
“Ngươi đang gặp phải nguy cơ rất lớn, bỏ qua cho ta mới là lựa chọn sáng suốt nhất của ngươi lúc này, Ranedal ta luôn luôn giữ chữ tín.”
Ngài Hoven tò mò nhìn cái đám màu xám này, sự hưng phấn kéo căng da mặt đã chảy xệ của ông lên không ít, giống như là một cái đầu bếp, trong cuộc đời lần đầu tiên gặp được nguyên liệu nấu ăn thượng hạng ngay trước mắt mình.
“Ta có thể ký kết hữu nghị cùng với nhà Inmerais, nếu như ngươi có thể thoát khỏi cửa ải khó lần này, ta sẽ chỉ cho ngươi con đường thành thần.”
Dis nhìn về phía Hoven, Hoven dùng sức gật gật đầu.
Một cái đám khói xám này, bị Dis đặt ở trước mặt, hai con ngươi của ông tỏa ra màu vàng kim, tỏa ra uy nghiêm của thần, thời gian dần trôi qua, để phần màu xám bên ngoài, cũng giống như khoác lên một lớp ánh vàng.
Dis hỏi:
“Tên gọi của ngươi... là gì.”
“Ranedal, là tên của ta, từng vang vọng ở kỷ nguyên trước!”
“Không, ngươi không phải tên này.”
“Không phải cái tên này?”
“Ngươi gọi là... Kevin.”
Vừa dứt lời,
Dis đánh đoàn khói màu xám này vào trong cơ thể của con Kim Mao trước mặt.
Ngài Hoven lập tức bắt đầu vận hành trận pháp, trên thân của Kim Mao lóe ra hào quang bảy màu, khi ánh sáng rực rỡ nhất, lại tiêu tán trong nháy mắt.
Kim Mao lúc trước bị dọa sợ đến mức bất tỉnh miệng sùi bọt mép lúc này ung dung mở mắt ra, tròng mắt của nó quét xung quanh bốn phía một lần, tựa như phát hiện cảnh vật xung quanh mình vẫn còn đáng sợ đến như vậy, sau đó lại lập tức nhắm mắt lại, còn cố ho vài lần, tranh thủ phun ra thêm tí bọt mép.
Alfred mở to hai mắt, nhìn xem một màn này.
Mặc dù chính mắt anh ta thấy,
Mặc dù anh ta tự mình tham gia,
Nhưng cho tới giờ khắc này, anh ta vẫn cảm thấy mọi thứ quá khó tin.
Một vị Tà Thần, cứ như vậy bị phong ấn sao?
Mà lại... bị phong ấn trong cơ thể của một con chó.
Lúc này,
Rất nhiều cột sáng đã đến nơi này.
Đến đầu tiên, là ba vị Trưởng Lão Thần Điện, còn bốn cột sáng khác thì dừng ở bên ngoài.
Kết giới bị mở ra, Dis lại lần nữa bay lên.
Màu vàng trong đôi mắt ông vẫn còn, nhưng ông ấy vẫn luôn kiềm chế, một chân đã bước vào, nhưng một chân còn lại vẫn còn dừng ở bên ngoài, nhưng lúc nãy ông ấy đã sở hữu thần tính.
Sự chú ý của cả bảy vị này, thật ra đều tập trung vào trên người của Dis, bởi vì Dis phản ứng ra sao, mới có thể quyết định hành động kế tiếp của họ.