Lầu hai,
Trong phòng ngủ.
Chú Mason đang nằm ở nơi đó mở đèn ngủ mà xem báo, đây là một tờ thời báo tài chính.
Thím Mary vừa tắm xong, mặc đồ ngủ, leo lên giường.
Trông thấy chồng mình vẫn còn đang xem loại báo này, trong lúc vô ý thức cau lông mày lại, nhưng rất nhanh thì hít vào một hơi, loại bỏ cảm giác tiêu cực trong lòng, cho dù là vẻ mặt cũng không quá hy vọng gì.
“Chữ nhỏ như vậy, đọc có mệt con mắt hay không a.”
Thím Mary chủ động ôm chầm đầu chú Mason, bắt đầu giúp xoa bóp nhẹ nhàng chỗ huyệt thái dương.
Chú Mason đưa tay gõ gõ tờ báo, cuốn nó lại, vứt nó sang một bên.
“Thật ra thì, anh cũng không phải không cam tâm, đương nhiên, không cam tâm cũng vẫn có một ít, nhưng mà anh cũng không muốn quay lại, anh xem tờ báo này, cũng chỉ là muốn xem một chút mà thôi.”
“Em biết.” thím Mary đem mặt dán lên đầu của chồng mình, “Em biết anh cũng luôn cảm thấy khó chịu và tự trách mình.”
Chú Mason đưa tay nắm chặt tay của thím Mary, đưa lên trên môi hôn hai lần:
“Anh hi vọng có thể cho em cùng với bọn nhỏ có một cuộc sống tốt hơn, rất xin lỗi, năng lực của anh không đủ.”
“Cuộc sống bây giờ của chúng ta đã rất tốt, làm nhà trang điểm cũng rất tốt, có thể không bị những ánh nhìn xem thường của kẻ khác.
A, mặc dù có vài khách hàng sau khi chết ánh mắt vẫn rất xem thường, nhưng loại xem thường này sẽ không để cho người ta cảm thấy chán ghét và không thoải mái.
Ở chung lâu ngày cùng bọn họ, sẽ cảm thấy, bọn họ thật ra cũng thật đáng yêu.
Mỗi lúc bắt đầu lễ cúng điếu, nhìn xem khách hàng mà em quản lý có thể ung dung mà gặp mặt với người thân, em đầu cảm thấy việc mình đang làm, cũng rất có ý nghĩa.
Mặt khác, anh nhìn Minna và Lunt xem, cuộc sống trong nhà càng hợp với bọn chúng hơn.
Trước kia chúng ta đều bận rộn, thật rất khó mà dành ra chút ít thời gian để quan tâm đến sự trưởng thành của bọn nhỏ, còn bây giờ thì mỗi ngày đều có thể nhìn thấy bọn chúng.
Cha mặc dù có chút hơi nghiêm túc, nhưng gia phong của gia đình chúng ta rất đứng đắn, em tin tưởng rằng Minna và Lunt sau này khi lớn lên, phẩm tính của chúng khẳng định sẽ rất tốt.”
Chú Mason đưa tay ôm lấy eo của vợ mình, hít sâu một hơi, nói:
“Em yêu, anh biết là em đang cố an ủi anh, anh thật rất cảm ơn số mệnh, để đời này anh gặp được em.”
“Em cũng vậy, bởi vì anh vẫn luôn là một người chồng rất tốt.”
Hai người cùng nhau ôm một chỗ, cảm nhận nhiệt độ trên người lẫn nhau.
Thật lâu sau,
Chú Mason đột nhiên hỏi: “Đúng rồi, đồ dự trữ trong nhà tháng gần đây ít đi rất nhiều.”
“Tiền mặt trong sổ sách có chút thiếu hụt.”
“Không phải chứ, mặc dù mua lò hỏa táng và mua xe tang mới dùng tiền rất nhiều, nhưng đều là dùng tiết kiệm của mỗi người chúng ta, việc làm ăn dạo gần đây mặc dù cũng không quá thịnh vượng, thế nhưng mà nhờ có mấy đơn hàng gói dịch vụ cấp B, lợi nhuận rất khả quan.
Tiền hoa hồng ở trong sổ kế toàn còn chưa chia cho mọi người, làm sao tài chính lại thắt chặt lại nhiều như vậy?”
“Bởi vì em và Winnie đang thương lượng với nhau muốn rút ra một khoản tiền từ sổ sách chung, tối hôm qua em còn ngồi tính toán sổ sách với cô ấy đây.”
“Ừm, muốn làm gì?”
“Chuẩn bị cho Karen a.”
“Karen như thế nào?”
“Karen và tiểu thư Eunice a.”
“Không phải đang rất tốt đẹp sao, tiểu thư Eunice rất xứng đôi với cháu của chúng ta.”
Đối với cháu của mình, bây giờ Mason có thể nói vô cùng có tự tin!
“Thế nhưng tiểu thư Eunice là người Wien.”
“Người Wien thì thế nào?”
“Là quý tộc của Wien, cô ấy và mẹ mình về nơi này thăm người thân mà đã ở tại phố Rhine rồi, với lại những lúc em đến nói chuyện với cha để sắp xếp cho Karen và tiểu thư Eunice, cha cũng vẫn chỉ luôn luôn chỉ trả lời bằng một câu:
Để chúng nó tự do phát triển.”
“A, Cha thật sự nói như vậy sao?”
Chú Mason cuối cùng cũng cảm giác được có chút không hợp lý, cha mình đối với đứa cháu đức tôn này rất xem trọng, thậm chí là có chút ít yêu chiều.
Đến cùng thì, cha mẹ của Karen đã sớm không còn ở đây, Karen đương nhiên cũng sẽ càng nhận được nhiều sự chú ý và quan tâm của người trong gia đình hơn.
Lúc này thấy Karen sắp sửa yêu đương, mà mẹ của người ta cũng đã đến nhà rồi, dựa theo tập tục mà nói, sự tình đã đến giai đoạn sau yêu đương.
Người ông yêu chiều đứa cháu của mình đến hết mực như vậy, làm sao lại đột nhiên không không thèm để ý?
“Với lại, lần trước lúc tiểu thư Eunice và mẹ của cô ấy đến nhà chúng ta thăm, cha còn cố ý bảo bọn em dẫn cả bọn Minna, Lunt và Chris đi công viên trò chơi, dù là lúc đấy trời đang đổ mưa.” Thím Mary nói, “Em cảm giác rằng, cha không muốn chúng ta can dự gì vào cái chuyện yêu đương lần này của Karen, cho nên, cái này chỉ có một cái khả năng.”