Số 13 Phố Mink

Chương 239: Thêm tiền! !! (3)

Chương Trước Chương Tiếp

Karen đi ra khỏi phòng sách của ông nội, theo thói quen mà ngồi xuống dưới bệ cửa sổ ở lầu 3, lại theo thói quen mà ôm Pall vào trong lòng, hai tay đặt ở trên lớp lông nó sưởi ấm.

Buổi trưa Pall được cho ăn món Đầu cá nấu tiêu cay nên bây giờ cho phép anh suồng sã.

Thế nhưng là,

Sau đó,

Pall bị Karen lật nằm ngửa người ngay tức khắc;

“A...”

Cái đuôi của Pu'er lại lần nữa nhếch lên, mỗi lần nằm trong tư thế này thì nó đều sẽ giấu cái đuôi của mình đi.

“Há mồm.”

Karen đưa tay, nhẹ nhàng đẩy miệng Pall ra, nhìn vào bên trong một hồi, sau đó buông ra.

“Cậu đang nhìn cái gì?” Pall không hiểu hỏi.

“Lại nhìn một chút, xem xem cô có cố ý ngậm thứ gì trong mồm hay không.”

“Đầu cậu hôm nay có phải phát sốt rồi không?”

“Dis nói, còn lại bảy ngày.”

“Bảy ngày?” Pall quay đầu, nhìn thoáng qua cửa phòng sách, “Tôi rất chờ mong đến lúc đó.”

“Tôi cũng không phải quá mong chờ.” Karen nói, “Nhưng tôi có thể hiểu được.”

Karen đứng người lên, thông qua cửa sổ mà nhìn ra con đường phía ngoài.

Pall một lần nữa leo trở lên trên bệ cửa sổ, duỗi ra móng vuốt, nhẹ nhàng vỗ vỗ vào cửa sổ kiếng:

“Thủy tinh mặc dù trong suốt, nhưng lại có thể làm cho cậu không cảm nhận được mưa gió phía ngoài kia.”

Karen đưa tay, khều đầu của Pall một cái:

“Tôi còn chưa cần cô đến an ủi đâu.”

“Ý của tôi là, cậu hoàn toàn có thể mở cửa sổ ra, cảm nhận gió bên ngoài thổi vào một chút.”

Karen mở ra cửa sổ, hôm nay gió thật to, lại là mùa đông;

Gió lạnh thổi lên tóc của Karen và lông của Pall,

Một người một mèo, đều lạnh run cả người.

Sau đó, Karen đem cửa sổ đóng trở lại.

Pall dùng âm thanh vẫn còn đang run rẩy:

“Cậu thấy đấy... Sau khi được trải nghiệm... Sẽ cảm thấy lạnh... Sau đó cậu còn có thể đóng cửa sổ lại mà... Meo hắt xì!”

...

“Đây là nguyên văn lời nói của hắn ta sao.”

Bên trong một phòng khách, Rasma ngồi ở trên giường, ở bên cạnh hắn là ba bóng người mặc áo màu đen phản chiếu lên vách tường ở ba phía.

“Tôi không muốn cho phép hắn ta càn rỡ thêm nữa.” Một âm thanh nữ truyền ra từ trên một phía vách tường, “Trong lòng của hắn, rõ ràng đã rời bỏ trật tự rồi.”

“Nhưng chúng ta cũng không có lựa chọn nào khác, bởi vì đã thật lâu không có thêm người mới lĩnh ngộ áo nghĩa trật tự để thăng cấp thành Trưởng Lão Thần Điện, sự vận hành của thần điện rất có thể xảy ra tình trạng đứt đoạn.

Chúng ta, cần hắn, đây là sự thật.”

“Đúng vậy, mà có một điều càng lúng túng hơn đó là, kết quả tốt nhất đó là chúng ta có thể để cho hắn gia nhập vào thần điện, để Thần Điện trung tâm được bổ sung thêm, chúng ta và mọi người cùng một chỗ bảo vệ Thần Điện và vinh quang của Trật Tự.

Mà kết quả xấu nhất là, Thần Điện trung tâm không chỉ có không cách nào được thay một dòng máu mới, bởi vì hắn còn có năng lực, gây ra tổn hại cho Thần Điện.

Trưởng Lão Thần Điện, không phải do chúng ta sắc phong, mà là sự công nhận và ban tăng của chính Thần Điện.

Khi Thần Điện đã tán thành hắn, hắn đã thu được quyền hành ngang với chúng ta trong Thần Điện.

Hắn ta biết chỉ với một mình mình, tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của toàn bộ Trật Tự Thần Giáo, nhưng hắn lại có năng lực để cho chúng ta từ một cuộc chuyển nhượng có lời trở thành lỗ vốn, nếu chuyện như thế xảy ra, tổn thất cho Thần Điện, thật quá lớn.”

“A, năm đó lúc hắn đứng ở trước mặt ông mà bảo rằng Trật Tự chỉ là một tấm mặt nạ đeo lên mặt, vì sao ông không trừng phạt hắn.” Nữ trưởng lão chất vấn.

“Tôi đã nói rồi, là bởi vì yêu quý tài năng của hắn, sự thật đã chứng minh, tôi không làm sai. Chúng ta luôn luôn kỳ vọng và dùng số lượng lớn tài nguyên mà bồi dưỡng cho Rasma, cùng hắn so sánh thì quả thật là một chuyện vừa ngu xuẩn và ngớ ngẩn.”

Rasma ngồi ở trên giường liếc mắt.

“Vậy phải thật sự chờ hắn hết 7 ngày hay sao?” Nữ trưởng lão hỏi.

“Chờ.”

“Nhất định phải chờ, chúng ta phải cược vào hai phần tỉ lệ còn lại.”

“Tôi đã không muốn chờ, hắn đã muốn làm một đứa bé chơi xếp gỗ, vậy tôi sẽ không ngại mà làm một người mẹ trong cơn tức giận chỉ muốn đánh vào cái mông của đứa bé này.

Hắn muốn nổi điên,

Vậy tôi lại muốn để hắn biết được một chút, đến cùng thế nào mới là điên thật sự!”

“Siti, xin hãy khắc chế chính mình.”

“Siti, quan trọng nhất vẫn là Thần Điện.”

“A, hai người các người, thật sự là...”

Rasma ngoan ngoãn ngồi ở chỗ đó, nghe ba vị Trưởng Lão Thần Điện cãi nhau.

Sau đó,

Lão chợt phát hiện ra âm thanh của ba vị trưởng lão đã biến mất, Rasma lập tức ngẩng đầu nhìn sang, phát hiện bóng người của ba vị trưởng lão đã toàn bộ chuyển sang vách tường phía đông.

“Vị trí là ở thành phố Belwin, cách nơi tổ chức Nghi Thức Đón Thần siêu quy cách kia không xa.”

“Khí thế của Nghi Thức Đón Thần siêu quy cách, sử dụng, vẫn chính là thần hàng pháp tắc của Trật Tự Thần Giáo chúng ta.”

Âm thanh của trưởng lão Siti truyền đến: “Rasma.”

“Đến ngay đây.”

“Ngươi bây giờ đến nhà của Dis, xác nhận vị trí của Dis.”

“Vâng.”

Đang lúc Rasma chuẩn bị khởi hành, lão chợt nghe được ba tiếng hô kinh hãi:

“Lần triệu hồi này, là Tà Thần, hơi thở của Tà Thần thật sự!”

“Tôi cảm giác được sức mạnh phong ấn của Thần Trật Tự Vĩ đại, vị Tà Thần này là kẻ đã bị Thần Trật Tự vĩ đại tự mình phong ấn, có người đang thử triệu hồi nó giáng thế nhân gian từ trong vực sâu phong ấn!”

“Là Relilsa, Bích Thần giáo Relilsa, là hơi thở của bà ta, có người đang dẫn dắt để bà ta giáng lâm!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)