Số 13 Phố Mink

Chương 233: Cấm địa của thần (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Giáo đường phố Mink.

Dis đang thu xếp đồ đạc, công việc hôm nay của ông đã hoàn thành.

Thật ra thì, cho dù quản lý một cái giáo đường nhỏ thì công việc vẫn rất phức tạp, những mặt liên quan trong đó, không chỉ đơn thuần có thể giải quyết nhờ năng lực nghiệp vụ.

Đến cùng thì, cũng không phải cả một ngọn núi mới có một cái giáo đường, trên con đường này có một cái giáo đường thì ở đường kế bên cũng có thể có thêm một cái giáo đường khác, tín đồ thì là “Khách hàng”, giữa các giáo đường đều sẽ có sự cạnh tranh rất áp lực.

Nhưng mà, Dis cũng không phải là quá để ý những thứ này, ông chỉ phụ trách công việc của mình, làm xong, thì sẽ về nhà ngay, cũng không vì để giáo đường phát triển mà làm thêm bất cứ hành động dư thừa nào.

Giống như thái độ của Dis đối với việc làm ăn trong nhà, ông cũng đã không còn tham gia vào việc kinh doanh nữa.

Simon mặc áo đen đi vào từ ngoài cửa, đem một bản báo cáo biên nhận đặt ở trước mặt Dis.

Dis mở ra ngay ở trước mặt Simon, bên trong là lời hồi âm của quản lý Trật Tự Thần Giáo đại khu Ruilan đối với việc ông ấy xử lý những người liên quan đến lần tranh cử thị trưởng này;

Trong thư hồi âm, đầu tiên là khẳng định về năng lực nhạy bén và tầm nhìn rộng của Dis đối với chuyện này, tán dương Dis tận tâm với cương vị và trách nhiệm của mình;

Sau đó tiến hành nhận định sự kiện này là do thế lực dị ma từ bên ngoài muốn xâm lấn vào thành phố La Giai, thậm chí đang mưu tính mượn thành phố La Giai làm cơ hội bàn đạp, phá vỡ toàn bộ hệ thống của Trật Tự Thần Giáo tại Ruilan;

Cuối cùng, lại tán dương việc Dis xử lý mọi việc nhanh chóng và gọn gàng, lần nữa mời Dis thăng cấp gia nhập vào đại khu quản lý của Ruilan mà làm việc.

Tất nhiên Dis cảm thấy là thư hồi âm này không có gì ngoài ý muốn, sau khi xem xong, đặt ở bên cạnh.

Simon nói: “Lúc tôi vừa đi vào, trông thấy chấp sự Kander đang đứng một mình ở trong góc mà buồn bực.”

“À.”

Dis lên tiếng;

Chấp sự Kander là chủ nhiệm văn phòng của giáo đường này, năm ngoái vừa mới tiếp nhận vị trí của cha hắn, hắn hi vọng khuếch tán lực ảnh hưởng của giáo đường này, nhưng mỗi lần làm ra bản kế hoạch mà đưa tới trước mặt Dis đều bị Dis không đồng ý.

Bởi vì Dis không rảnh đi góp mặt cho mấy hoạt động linh tinh gì, thái độ đối với những nghi lễ tông giáo ngoài lề cũng là phủ định.

“Chấp sự Kander rất là hậm hực.” Simon nói.

“Hắn sẽ quen thôi.” Dis cầm lấy bút máy, ký tên mình vào biên nhận, “Giống như là lão Kander cha của hắn trước kia.”

Simon lại rút ra một tờ đơn, là mẫu báo cáo thường lệ của nửa tháng gần nhất: “Chỗ này cũng cần ngài kí tên.”

Dis ký.

“Tôi có đọc qua sơ yếu lý lịch của ngài ở trong thần giáo.” Simon có chút hiếu kỳ nói, “Ngài hình như không có chút hứng thú gì đối việc thăng cấp.”

Hiện nay mấy vị người phụ trách thực quyền của Trật Tự Thần Giáo đại khu Ruilan, năm đó nhưng thật ra là cùng một thế hệ với con Dis, bên trong lý lịch sơ lược của một vị đại khu hộ pháp, còn có viết rõ rang rằng năm đó làm thần phó thực tập tại giáo đường ở La Giai.

Có quan hệ như vậy, Dis hoàn toàn có thể trong thể chế của đại khu Ruilan lấy được vị trí tốt hơn, không ít thế hệ trước trong Trật Tự Thần Giáo dựa vào cách bồi dưỡng người nối nghiệp này mà thăng cấp.

“Mục đích thăng cấp là vì cái gì?” Dis hỏi.

“Vì để có thể cống hiến nhiều hơn cho Trật Tự Thần Giáo.” Simon đưa ra đáp án tiêu chuẩn.

“Nhưng trước khi ta thăng cấp, trên vị trí kia là có sẵn người không phải sao?” Dis hỏi ngược lại.

“Năng lực của ngài tốt hơn, cho nên nếu như ngài ngồi lên vị trí này, có thể phát huy ra hiệu quả tốt hơn.”

“Vậy thì mang ý nghĩa rằng người đang ngồi trên vị trí này không đủ tài giỏi, hiệu quả phát huy ra không đủ, đây cũng những việc mà Thanh Roi Trật Tự cần làm, kéo những kẻ lười biếng lơ là công việc, tín ngưỡng và phẩm đức không đủ xuống khỏi vị trí mà bọn chúng không xứng đáng.”

“Ngài nói rất có đạo lý, nhưng vẫn như cũ không cách nào làm cho tôi tin phục.”

“Cho nên, ta tại sao lại cần một kẻ giao thư của Đại Khu tin phục?”

“Ngài đương nhiên không cần phải thế.” Simon hạ thấp người nói.

“Hay là, thành viên của Thanh Roi Trật tự đang đứng trước mặt của ta, lấy« nội bộ pháp » của Trật Tự Thần Giáo để yêu cầu ta tiến hành trần thuật bản thân về vấn đề này sao?”

“Không, dĩ nhiên không phải, ngài đã hiểu lầm.”

“Ngươi đã gặp qua Rasma rồi?”

“Tôi...” Simon lộ ra nụ cười khổ, cuối cùng vẫn gật đầu, “Đúng vậy, ngài Rasma đang ở thành phố La Giai.”

“Ừm.” Dis tiếp tục dọn dẹp đồ trên bàn của mình, “Hắn không dám tới gặp ta.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)