Số 13 Phố Mink

Chương 187: Lấy mặt nạ xuống (1)

Chương Trước Chương Tiếp

“Mọi người đều đang sống trong một lưới nhện,

Hoặc là chờ đợi hoặc sợ hãi, nhưng dù có làm cách nào cũng có một khoảnh khắc bất ngờ dây vào lưới của người khác,

Chiếc lưới này có thể sẽ rất lớn, lớn đến mức khiến bạn ảo tưởng bạn có thể đi đến nơi bạn muốn;

Nhưng có khi nó sẽ rất nhỏ, nhỏ đến mức một cơn gió cũng có thể dễ dàng thổi bay sự tự tôn của bạn trong tích tắc.”

Đây là chữ trên bia mộ của ông Hoven, được Karen khắc và chỉnh sửa lại.

Tuy có nhiều chữ và câu văn hơi dài nhưng cũng may bia mộ của Hoven khá lớn, ngôi mộ lớn bằng với mộ chôn cất vợ chồng người khác, cho nên nếu không viết nhiều hoặc không viết gì thì sẽ trở nên trống trải.

Karen cảm thấy lưới nhện chính mình và ông Hoven căn bản sẽ không bao giờ tồn tại, lần tiếp xúc đầu tiên giữa hai người không được tốt lắm;

Nhưng đến cuối cùng,

Là ông lão này dùng nghị lực phi thường, gắng gượng muốn giúp nhà Inmerais “Rửa sạch hiềm nghi“.

Mà hiềm nghi duy nhất thật ra chính là anh.

Hôm nay Dis không mặc áo làm lễ, ông chỉ lẳng lặng đứng trước bia mộ, nhìn những hình ảnh trên bia mộ.

Karen dẫn đầu đoàn người làm lễ đến hạ táng, cuối cùng anh và người khác người làm trong nhà cùng nhau hạ thổ cho ông Hoven.

Cuối cùng, đặt bó hoa lên bia mộ, buổi lễ chấm dứt.

Karen nhận lấy cốc nước từ Minna uống một hớp, sau đó anh bước đến chỗ của Dis, đưa cốc nước cho Dis.

Dis cầm cốc nước trên tay, nói:

“Ta ở lại bồi Hoven thêm chút nữa, hình như hôm nay cháu có việc phải không?”

“Đúng vậy, Minna mời cô Eunice đến công viên giải trí chơi.”

Dis gật gật đầu, nói: “Không nên trì hoãn lâu.”

Karen rất muốn hỏi Dis, sự nghi ngờ về nghi thức đầu hàng thần thánh đã hoàn toàn tránh được thông qua sự sắp đặt trước, vậy điều gì đã khiến Dis “Thúc giục” mình như vậy?

Nhưng mà nếu Dis không muốn nói ra, thì anh cũng sẽ không vội hỏi lại.

Karen cúi nửa đầu trước bia mộ:

“Ông nội Hoven, tôi có hẹn với một vị tiểu thư xinh đẹp, lần tới đến gặp ngài sau.”

Sau đó,

Karen bước đến vỉa hè bên cạnh nghĩa trang, Alfred đã đứng cạnh xe chờ, đồng thời mở cửa xe cho Karen.

“Đến phố Rhine.”

“Vâng thưa cậu.”

Alfred lái xe rời đi.

Karen muốn chợp mắt một chút, đám tang của ông Hoven tốn rất nhiều suy tư của anh, sáng nay còn phá hủy đồng hồ sinh học của chính mình. Có thể đãi ngộ trong đám tang của người trong gia đình làm cho ông Hoven còn cao hơn những món ăn trong gói B ông Modes đã chọn.

Đương nhiên, đây không phải là vấn đề về tiền bạc.

Cũng giống như đầu bếp nấu cho khách và nấu cho gia đình mình, nấu cho gia đình sẽ giản dị hơn một chút, không quá chú trọng đến đĩa ăn hay bất cứ thứ gì, nhưng hương vị và dụng tâm chỉ có người nhà mới hiểu được.

Lúc này Karen thấy trước mặt mình có đặt vài tờ báo, tất cả tờ báo đều được gấp lại.

Karen mở một tờ báo: 《 Ông Morff bị bệnh nặng, tập đoàn Morff đứng trước nguy cơ phải tổ chức lại? 》

Ông Morff đã chết, hoặc cũng có thể gọi là “Hoàn toàn mất tích”, nhưng có lẽ nhà Morff không thể để chuyện này lộ ra ngoài được, bắt buộc phải che giấu tin tức, phương diện này liên quan đến tranh chấp quyền lực trong nội bộ gia tốc.

《 Cô gái bảo vệ môi trường diễn thuyết đầy mãnh liệt trên du thuyền! 》

Có ảnh chụp kèm theo, Dalis đã có một bài phát biểu gay gắt về bảo vệ môi trường trên con du thuyền trở về Wien, giải thích đầy đủ ý nghĩa của việc sử dụng vũ lực quá nhiều.

《 Ứng cử viên Thị trưởng, ông Ford và Nghị viên Haggett đã vô tình gặp sự cố lái xe vào hồ chứa nước, xe hư hỏng người thương vong 》

《 Thị trưởng cũ Sickson bị cáo buộc tấn công trái phép các đối thủ cạnh tranh hiện đã bị lập án điều tra. Đồng thời, ông tuyên bố từ chức thị trưởng thành phố La Giai và tuyên bố sẽ không tham gia cuộc bầu cử thị trưởng tiếp theo nữa. 》

Ông Oka không có lên báo, bởi vì danh tính của ông ấy vốn bí ẩn, chắc hẳn có lý lịch ở Wien.

Tổng biên Humir mất tích cũng không lên báo, bởi vì thân phận không đủ.

“Cậu chủ, có lẽ bị bên bộ phận đặc biệt nhúng tay. Đây là bộ phận phía trên cảnh sát, có nhiệm vụ giải quyết những chuyện tâm linh kì bí.” Alfred giải thích.

“Vậy nguyên nhân cái chết của Montford và Haggett cũng là do bọn họ tạo ra?”

“Có lẽ là vậy, vì không để cho xã hội trở nên khủng hoảng, do đêm hôm đó chúng ta làm việc không giấu diếm, mấy hiện trường vụ án đều lưu lại rất rõ nhiều vết tích của ma quỷ và tín ngưỡng, nếu bọn họ điều tra chắc chắn có thể tìm ra một ít manh mối.”

Trong đầu Karen không khỏi nghĩ đến cô gái diều hâu mặc váy dài màu xám.

“Sẽ có vấn đề gì không?” Karen hỏi.

“Sẽ không có vấn đề gì, bởi vì hành động của chúng ta ngày hôm đó đều tuân thủ nghiêm ngặt 《 Luật lệ trật tự 》 , chỉ cần ông chủ làm báo cáo rồi nộp lên, giáo hội phụ trách trật tự và chính phủ địa phương bí mật câu thông với cảnh sát.

Đó chỉ là một vấn đề nhỏ.”

Alfred nhấn mạnh thêm một chút vào câu cuối cùng.

Chỉ cần Giáo hội kỷ luật vẫn còn lớn mạnh, thì họ đại diện cho công lý tuyệt đối, cho dù đó là công lý theo quan điểm hay công lý theo thủ tục.

“Cho dù việc này có ảnh hưởng lớn đến tầng lớp xã hội, những thẩm phán bình thường có thể đã làm những việc như vậy, có thể ông chủ sẽ bị xử lý nhưng sẽ không nặng, mong cậu chủ không cần lo lắng.”

Alfred vẫn còn nhớ rõ cuộc đối thoại đêm hôm đó:

“Ông nội, ông bị thương sao?”

“Không sao đâu, đó là tác dụng phụ sau khi sử dụng cấm chú.”

Alfred cảm thấy may mắn khi lần đó cậu và ông chủ làm việc cùng, ông chủ chủ dùng thuật pháp mà cấp độ thẩm lí và phán quyết có thể sử dụng, nếu không cậu khó mà có thể tồn tại được.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)