Số 13 Phố Mink

Chương 179: Mật báo (1)

Chương Trước Chương Tiếp

“Hậu duệ gia tộc của cô à?”

“Vâng.” Pall rất chắc chắn mà nói, “Cho nên, tôi bây giờ cuối cùng đã hiểu được vì sao vừa gặp cô ta tôi đã có hảo cảm, vì trên người cô ta và tôi chảy chung một dòng máu.”

“Ha ha ha.”

Karen cười ra tiếng.

“Cậu cười cái gì?”

“Đều nói người thân cách một đời thì không còn thân, hai người cách nhau được bao nhiêu đời rồi?”

“Không có đếm, có trời mới biết cô ta cách tôi bao nhiêu đời rồi.”

“Không, cô hiểu lầm ý của tôi, trước đó là ai khuyến khích tôi, chỉ cần nằm xuống thoải mái để cô ta sinh con là được rồi?”

“Cậu... cậu ngậm miệng lại!”

“Có người bà tổ tổ tổ tổ tổ như vậy sao?”

“Cậu... mau ngậm miệng a!”

Karen hai tay chống ở trên bàn, đưa tay, nhẹ nhàng ngoắc ngoắc cái cằm của Pall, đến nỗi làm cái đầu nhỏ của Pall run lên một cái.

Pall không để ý hành động này, mà là tò mò nói:

“Cậu cứ trực tiếp tin lời tôi nói sao?”

“Đúng a.”

“Cũng không hỏi tôi một chút, vì sao lại chắc chắn như vậy, chỉ dựa vào một cái huy hiệu gia tộc in trên ví tiền này?”

“Không cần hỏi a.”

“Cũng không muốn hỏi quá trình sao?”

“Đối tượng hẹn hò mà Dis đồng ý, là hậu duệ của gia tộc cô, rất kỳ quái sao?”

“Ách...” Pall lắc đầu, “Lại có cảm giác đây là một chuyện rất đương nhiên.”

“Đúng a, cho nên, không có gì quá là kỳ lạ cả, cô nói vậy, thì tôi tin thôi. Nhưng mà, vừa nãy tại sao lại kích động đến như thế mà bắt tôi phải tránh xa cô ấy vậy?

Là gia tộc các người có bệnh di truyền gì à?

Hoặc là gia tộc có mang theo lời nguyển rủa gì?

Hay là,

Gia tộc của các người tới số tuổi nhất định, thì sẽ giống như cô, biến thành một con mèo?”

Pall lắc đầu,

Nói:

“Biến thành mèo, nguyên nhân là do chính tôi, tôi bởi vì một vài chuyện, đã sớm trở mặt với gia tộc, sau đó lại gặp một vài người, xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn, cho nên mới làm mèo lâu như vậy.

Gia tộc của tôi mặc dù có chút thần bí, nhưng theo như tôi được biết, không có bệnh di truyền gì, cũng không mang theo nguyền rủa gì khác.”

“Vậy cô vì sao lại cảnh cáo bảo tôi tránh xa hậu duệ của cô một chút”

“Tôi...”

Pall không biết nên nói thế nào.

Sau đó,

Nó trông thấy Karen cười.

Pall có chút chột dạ mà yên lặng cúi đầu, trên mặt thậm chí còn lộ vẻ mặt nịnh nọt.

Karen đưa tay,

Sờ lên đầu mèo,

Pall hiếm thấy mà chủ động cọ đầu theo,

Cùng lúc nói:

“Canh chua cá hôm nay, thật sự rất ngon, đêm nay tôi nằm mơ cũng sẽ mơ đến hương vị của nó.”

“Bởi vì tôi là Tà Thần, cô sợ rằng bởi vì ta, đem đến vận rủi liên lụy đến gia tộc của cô.”

“...” Pall.

Lúc nói lời này, Karen rất bình tĩnh.

Pall rất xấu hổ ngẩng đầu, nhìn về phía Karen.

Lúc trước bởi vì cảm xúc kích động, nó nói chuyện hơi gấp, nhưng bây giờ, nó lại đột nhiên cảm giác được mình bởi vì cái lý do này mà cảnh cáo anh, giống như quá mất mặt, trong đầu thấy rất áy náy.

Còn nữa, cậu ta hôm nay nấu canh chua cá cho mình ăn; còn mình và đối tượng xem mắt thì ăn mì trộn.

Nếu như cậu ta dễ bị lừa một chút thì tốt, nhưng hết lần này tới lần khác cậu ta luôn rất mẫn cảm mà nhận ra được ý nghĩ của người khác.

“Tôi có thể hiểu được, không có việc gì, mình là mình, người nhà là người nhà, dù là qua trăm năm, người nhà vẫn như cũ là ký hiệu khắc sâu trong lòng mà không thể nào xóa bỏ được.” Karen tiếp tục vuốt vuốt đầu Pall, “Nhưng mà việc này, ý kiến của tôi cũng không có tác dụng lắm.”

“Ai, cái hậu duệ kia của tôi chắc chắn cũng coi trọng cậu rồi, tôi cảm thấy phần đông phụ nữ trên thế giới này sau khi nhìn mặt và trò chuyện với cậu thật lâu, đều sẽ muốn đem cậu kéo lên trên giường mà không có chút tiếc nuối nào.”

“Tôi không phải có ý này, chỉ là do Dis.”

“A, đúng, Dis!”

Pall một lần nữa ngẩng đầu lên: “Tôi trước đây nói cái gì ấy nhỉ, Dis khẳng định đã biết rõ mọi chuyện”

Karen cảm thấy Pall có lẽ là vì biến thành mèo quá lâu, dẫn đến tư duy của nó là một vòng tuần hoàn đơn lẻ, chỉ có thể nói một chuyện làm một chuyện, không có cách nào mà bao quát tất cả;

Cái này cũng bình thường, loại trạng thái này của nó giống như bị cầm tù, qua nhiều năm như vậy, ngoại trừ có thể nói chuyện cùng Dis cũng chỉ có thể tự nói chuyện với mình, thời gian dài tự bế như thế rất dễ dàng làm nó mất đi khả năng suy xét và tổng hợp vấn đề.

“Gia tộc của cô ở Wien, rất có tiền?”

“Vào thời đại của tôi, gia tộc của tôi còn không có nhiều tiền đến vậy, trên thực tế, nhiều tiền giấy cũng không phải là chuyện gì quá ghê gớm, tựa như là Morff vào đêm đó vậy.

Điều này cũng không nói lên rằng gia tộc của tôi trong trăm năm qua phát triển tốt hơn, thậm chí có thể suy đoán là... nó càng ngày càng sa sút.

Sa sút đến nỗi cần phải đi tiếp chuyện những bà lão của vương thất Wien kia đi uống trà chiều.”

“Nhà vệ sinh công cộng cho dù lâu ngày không dọn dẹp thì cũng sẽ không có mùi thối của cá trích đóng hộp.”

“Cô nói đúng, cho nên mục đích của Dis là...”

Bên bàn cơm một người một mèo, đều trầm mặc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)