Karen dừng bước lại, nhìn về phía Pall, hỏi:
“Cô không có kết hôn phải không a?”
“Tôi bây giờ là một con mèo, làm sao kết hôn?”
“Ý của tôi là, khi cô vẫn còn là một con người, cô cũng chưa kết hôn phải không a?”
“Ách...”
“Cũng chưa từng yêu ai phải không, chưa thích qua một người khác phái nào khác a?”
“... Cậu ngậm miệng lại!”
“Tôi biết ngay là cô không có.”
“Cậu có biết trước đây có bao nhiêu kẻ muốn theo đuổi tôi hay không, năm đó tôi chính là một cái thần thoại đấy, là tình nhân trong mộng của không biết bao nhiêu chàng trai trẻ tuấn tú đấy.”
“Nhưng cô vẫn chưa yêu đương với ai cả.”
“Tôi...”
“Cho nên, trong mắt của cô thì nam nữ nếu sống cùng một chỗ, chỉ là để sinh con có phải không?”
“Không phải nên vậy sao, chẳng lẽ lại là vì nói đến chuyện yêu đương?”
“Được rồi, nói cho cô cũng không hiểu.”
Karen cảm thấy, có lẽ là bởi vì Pall làm mèo quá lâu, cho nên trên tư tưởng đã chuyển hóa “Tình yêu” thành khái niệm ngang hàng với “Giao phối”;
Cùng với suy nghĩ của mèo chó tìm kiếm bạn tình, cũng bị từ từ ảnh hưởng.
“Tôi chỉ vì tốt cho cậu mà thôi, tin tưởng tôi, Karen, khí chất trên người của vị tiểu thư kia, quả thực khác biệt.”
“Cô nói là cô ta là dị ma à?”
“Cô ta không phải là dị ma, tôi có thể bảo đảm, nhưng dáng vẻ của cô ta có thể để cho tôi cảm thấy rất dễ chịu, rất hợp mắt, loại người này linh tính trời sinh chắc chắn rất cao.”
Pall trực tiếp nhảy đến trên bờ vai Karen, dùng bàn chân mèo vuốt mặt Karen:
“Cô ta có thể giúp cậu sinh ra những hậu duệ Tà Thần ưu tú đấy! ! !”
Karen đưa tay kéo con mèo đen không hiểu vì sao bỗng dưng kích động đến thể xuống, vứt ở một bên:
“Cô quả thật càng giống bà ngoại hơn so với những bà ngoại chỉ biết suốt ngày nhìn chằm chằm vào cái mông của con gái nhà người ta.”
Pall vừa nhảy xuống bậc thang vừa hô:
“Xét theo tuổi tác thì tôi còn lớn tuổi hơn bà ngoại của cô ta đấy.”
“Chính cũng chưa có sinh con mà phải không?” Karen hỏi.
“Không có.”
“Cho nên gia tộc của cô là bởi vì cô không có sinh ra những hậu duệ ưu tú, cho nên bây giờ tuyệt tự hết rồi sao?”
“Gia tộc của tôi không thiếu người để sinh con, đáng chết! Người của gia tộc của tôi rất đông, cậu lo cho nhà Inmerais của cậu kìa thì tốt hơn!”
Karen khoát khoát tay, lười nhác phản ứng với con mèo này.
Đi ra ngoài phòng khách, đi vào trong sân nhỏ, lúc này, tiểu thư mặc váy dài màu đen đã tự mình mở cửa mà đi vào, sau khi nhìn thấy Karen đi ra, cô ta rất áy náy mà nói:
“Rất xin lỗi, tôi cho rằng trong nhà không có người, cho nên đã tự mở cửa sân vào xem.”
“Người nên xin lỗi là tôi mới đứng, là do tôi không thể kịp thời ra nghênh tiếp. Cô là tiểu thư Eunice phải không, cô giáo của Minna?”
“Đúng vậy, tôi là cô giáo dạy Toán của Minna, cậu là anh của Minna sao?”
“Đúng vậy, cô có thể gọi tôi là Karen.”
“Được rồi, Karen.”
“Mời đến.”
“Cảm ơn.”
“Minna chưa hề nói cho tôi biết, cô giáo dạy Toán của nó lại là một vị tiểu thư xinh đẹp như vậy.”
“Minna cũng không có nói với tôi, em ấy có một người anh đẹp trai đến vậy đấy.”
“Mời ngồi.”
“Được rồi, cảm ơn.”
“Uống cà phê hay là hồng trà?”
“Nước đá, có thể sao?”
“Được rồi, xin cô chờ một lát.”
Karen đi lên phòng bếp trên lầu một khối đá từ trong tủ lạnh, Pall vẫn đang nằm trên lan can cầu thang ghé mắt sang mà nói với anh ta:
“Nước đá, hai ly đá nước, hừ hừ.”
Pall biết, ngày bình thường Karen không thích uống trà và cà phê, chỉ thích uống nước đá.
Karen không nhìn con mèo này, đi lên đổ hai ly đá nước rồi đi xuống.
Tiểu thư Eunice đang thưởng lãm trước một bức tranh tường, nghe thấy bước chân của Karen xuống lầu, cô quay đầu lại, cười nói:
“Tôi thích không khí trang trí của nơi này.”
Pall ở trên bậc thang nghe được câu nói này, nhỏ giọng thầm thì nói: “Chắc cô cũng sẽ thích tầng hầm đấy.”
Karen đem một ly nước đá đưa cho cô vừa nói: “Phong cách của tông giáo có thể giúp con người ta an tâm.”
“Đúng vậy, không sai, tôi cảm thấy chỗ hấp dẫn người khác nhất của tông giáo, nó có thể làm cho trong lòng của chúng ta...”
“Xây nên một căn phòng trong thế giới tinh thần của chúng ta, một căn phòng chỉ thuộc về riêng mình.”
“Cậu hình dung quả thật là quá chuẩn xác, không hổ danh sinh viên ưu tú của đại học tâm lý La Giai.”
Hả?
Sinh viên ưu tú của đại học tâm lý La Giai?
Trong nháy mắt Karen đã hiểu rõ,
Trong lúc đề cử mình làm đối tượng hẹn hò, thím đã nói dối với trình độ học vấn của mình.
Không có gì bất ngờ xảy ra, khả năng còn cố ý nói sai tuổi của mình.
Mặc dù, nói mình là sinh viên của đại học tâm lý La Giai cũng không có vấn đề gì, mặt khác, tuổi tác tâm lý của mình cũng không thấp, nhưng mà...