Số 13 Phố Mink

Chương 173: Ra mắt (3)

Chương Trước Chương Tiếp

“Này, thiếu gia.”

Âm thanh của Alfred truyền đến từ phía đông, anh ta đang nhảy qua hàng rào giữa nhà Inmerais và nhà của ngài Mark.

“Thiếu gia, phu nhân Mark mời ta uống cà phê, thưởng thức bánh táo bà ấy vừa làm.”

Karen nhìn xem Alfred, nói: “May mắn là ngài Mark không ở nhà, nếu không anh sẽ gặp nguy hiểm đấy.”

“Không, ngài Mark cũng ở nhà, ông ấy đối với tôi so với phu nhân Mark còn nhiệt tình hơn.”

“Ừm, vậy anh càng nguy hiểm hơn.”

“Thiếu gia, bà Molly đối với món nem rán tối hôm qua khen không dứt miệng, nhờ tôi chuyển lời cảm kích cho ngài.”

“Bà ấy thật sự ăn hết?”

“Ừm, người cuối cùng bà ta ăn đến quần áo cũng không nhả ra.”

“Cũng đúng.”

“Đúng rồi, phu nhân bảo hôm nay cho nhân viên chúng tôi được nghỉ.”

“Vậy sao anh còn ở lại chỗ này vậy?”

“Tôi đang nghĩ rằng hỏi thăm thiếu gia ngài có cần tôi giúp đỡ sắp xếp vài thứ gì hay không, ví như hoa tươi, bong bóng, ngọn nến thậm chí là mặt dây chuyền hay chiếc nhẫn vân vân.”

Nói, Alfred chỉ chỉ chiếc Santland bản giới hạn đang dừng trước cổng kia:

“Thiếu gia, tôi đều đã chuẩn bị xong.”

“Áo cưới có mua chưa?”

“Cái này còn không có, nhưng nếu như ngài có cần, tôi có thể đưa đến vào lúc xế chiều.”

“Anh thật sự rất rảnh rỗi đấy.”

“Đúng vậy, bởi vì tôi không giờ phút nào mà không thôi suy nghĩ làm sao để phục vụ thiếu gia ngài thật tốt, thật ra thì cũng do tôi rất tò mò cô giáo dạy Toán kia dáng dấp ra sao, cô ta có thể còn chưa rõ ràng lắm rằng hôm nay cô ta sẽ được gặp cơ duyên vĩ đại đến dường nào trong cuộc đời này của mình”

“Càng nói càng quá đáng.”

“Cơ hội để xuất hiện trên tranh tường, cũng không phải ai đều có thể có được.”

“Hôm nay rảnh rỗi, Alfred, anh có thể đi nghỉ ngơi một chút, ví như, tới đài phát thanh học thuộc kịch bản của ngày hôm này.”

“Cái này tôi đã chuẩn bị xong, kịch bản chuẩn bị cho chương trình « Câu chuyện của La Giai » đêm nay là về món ăn, tay nghề nấu nướng của thiếu gia quả thật đã khai phá cho tôi một thế giới hoàn toàn mới, tôi chuẩn bị làm một chuỗi chương trình về tài nấu ăn của ngài.

Ừm, trước hết bắt đầu đơn giản một tí, ví như... Salad.”

“Vậy sao anh còn không lo đi đi?”

“Được rồi, thiếu gia.” Alfred lấy ra chìa khóa xe, “Thiếu gia, có cần tôi để xe lại cho ngài không? Lái xe chở tiểu thư xinh đẹp đi hóng mát, là một việc làm rất lãng mạn đấy.

Mà loại lãng mạn có quan hệ trực tiếp đến giá thành của chiếc xe đang lái.”

“Ta không cần.”

“Đúng vậy, đấng vĩ đại, ngài cơ bản thì cũng chẳng cần những thứ thế tục này mà tô đậm bản thân mình, là do tôi nông cạn.”

sau khi hành lễ, Alfred ngồi chiếc Santland của mình mà rời đi.

Karen thở dài,

Lúc quay người trở về phòng,

Trông thấy phu nhân Mark đứng trong vườn hoa sát vách, nhìn Alfred lái xe rời đi;

Sau đó,

Đứng sau bậc thang sau lưng phu nhân Mark, ngài Mark cũng đứng ở nơi đó, cũng nhìn Alfred rời đi.

Thật ra thì,

Nếu như bỏ qua thái độ nịnh nọt của Alfred đối với mình mà nói,

Cũng không thể phủ nhận sức hút của anh ta.

Nhất là tối hôm qua lúc dùng tay nghe điện thoại, loại giọng ưu nhã thuộc về nam phát thanh viên kia.

Karen học theo bộ dáng của Alfred:

“Hoan nghênh đến với Câu Chuyện Của La Giai, tôi là người dẫn chương trình Karen. Inmerais.”

“Ha ha.”

Sau khi bắt chước xong, Karen tự mình cũng cười, đi trở về phòng khách, pha cho mình một chén trà sau đó ngồi xuống ghế sô pha, cầm lấy tạp chí về Quan tài, bắt đầu đọc.

Đời trước của anh, lúc vừa kiếm được tiền để mua nhà, thích tìm kiếm tin tức các loại nhà khắp nơi, rảnh rỗi không làm gì cũng lật xem, trên cơ bản là không dừng lại được;

Đời này, lại quen lật tạp chí quan tài, rốt cuộc, nếu so sánh về vấn đề giá cả, chất lượng của quan tài có vẻ như tốt hơn nhà ở rất nhiều.

Nâng chén trà lên,

Lúc đang chuẩn bị uống trà,

“Cậu không đi chuẩn bị một chút sao?”

“Cô làm ta giật cả mình.”

Không biết lúc nào, Pall liền ghé vào trên ghế, ngay trên đầu của mình.

“Tiểu thư xinh đẹp sắp tới nhà của cậu để dùng chung cơm trưa đấy, mà một người giỏi về nấu nướng như cậu không lo chuẩn bị trước mà lại ngồi ở đây lật xem tạp chí về quan tài, cho nên, cậu đã đốt cháy giai đoạn nhanh đến thế rồi sao, đang lựa chọn kiểu dáng quan tài cho mình và cô ta nằm chung rồi?”

“Tại sao tôi cảm giác trong giọng nói của cô có chút chua chua nhỉ.”

“Ồ? Tôi sao? Buồn cười! Cậu có biết tôi lớn bao nhiêu sao? Cậu biết tôi lớn bao nhiêu sao!”

“Bất cứ một người đàn ông bình thường nào cũng sẽ không đi đánh giá xem xét một con mèo lớn bao nhiêu.”

“... !” Pall.

“Cậu trong trong mắt của tôi, chỉ là một thằng nhóc, không, ngay cả Dis trong mắt tôi, cũng là một đứa bé mà thôi.”

“Ừm.”

“Tôi chỉ là quan tâm cậu, tôi cảm thấy cậu bây giờ là phải chuẩn bị một bữa cơm trưa phong phú để tiếp đón định mệnh của mình.”

“Đúng rồi, Pall, tiểu thư Eunice là do ông nội sắp xếp hay là thím sắp xếp?”

“Tôi cũng không biết.” Pall suy tư một chút, “Nhưng tôi cảm thấy Dis chắc chắn biết chuyện này.”

“Có quen người trong nhà không? Ý tôi nói là, cùng nhà Inmerais, đến từ Wien, trong nhà hình như là quý tộc.”

“A, thì ra ý cậu hỏi là thế, chắc là có biết nhau.”

“Chắc là?”

“Cậu biết đấy, lúc bình thường tôi cũng chẳng ra khỏi nhà, lúc Dis lúc ra khỏi cửa, cũng sẽ không mang tôi theo, sự việc giống tối hôm qua, thật ra tôi cũng không gặp nhiều đâu.

Cho nên, sự tình trong gia tộc Inmerais, thật ra tôi cũng không hiểu được nhiều, có thể là Dis nhận biết? Cũng có thể là cha mẹ của cậu nhận biết gia đình họ?

Ai có thể nói chắc được đâu.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)