Số 13 Phố Mink

Chương 162: Chúng ta, cùng đến (4)

Chương Trước Chương Tiếp

Ngài tổng biên tập bây giờ đã cực kỳ sợ hãi, cho dù là một con mèo đen bỗng nhiên nhảy qua đến cũng làm cho hắn ta sợ sệt đến mức run lẩy bẩy.

Sau khi Pall nhảy xuống, kêu một tiếng nghe rất thân thiết về phía ngài tổng biên:

“Meo meo ~ “

Lập tức, quay người về phía bọn người Dis và Karen.

Nó nhe răng, nó nhếch miệng, nó dựng thẳng cái đuôi lên, nó làm bộ nghiêng về phía trước, chuẩn bị tấn công!

Karen đi lên,

“Meo! ! !”

Pall bay vọt lên, hướng đến mặt Karen, một móng vuốt cào xuống!

Tóc của Karen, đứt mất mấy sợi.

Sau khi Pall tiếp đất, tiếp tục nhe răng trợn mắt đối với Karen, mặt lộ ra vẻ hung ác.

Dis mở miệng nói:

“Thúc đẩy dị ma gia làm hại người bình thường, trái với « điều lệ trật tự » Chương 3:điều thứ nhất của Trật Tự Thần Giáo “

“...” Ngài tổng biên há hốc mồm.

trong lòng Alfred quát to một tiếng, mình thế mà bị một con mèo giành trước!

Hắn thế mà là dị ma có năng lực mạnh mẽ thật sự a, con mèo này, quả thực là sỉ nhục của dị ma, nhưng chính mình lại không bằng nỗi sỉ nhục của dị mà là nó!

Karen đi đến chỗ ngài tổng biên tập;

“Ngươi đang muốn làm gì, cái gì là dị ma, là con mèo kia sao, nó không phải là mèo của bọn ngươi sao, đó là mèo của các ngươi, không phải mèo của ta, là con mèo mà các ngươi đem vào!”

“Đây rõ ràng chính là mèo của ngươi, ngươi không nhìn thấy sao, nó vừa mới chào hỏi ngươi rất thân thiết mà, sau đó quay đầu lại công kích chúng ta, cái này vẫn chưa thể nói rõ đây là mèo của ngươi hay sao? Nó đang cố bảo vệ ngươi mà.”

“Không, không, không, ngươi đừng nói bậy, ngươi đang đổi trắng thay đen, ngươi vu oan, ngươi vu khống, đây không phải là mèo của ta, là các ngươi muốn vu khống ta ta, muốn vu khống cho ta!”

Karen cười,

Nói:

“Đây là học theo ngươi thôi mà, ngài tổng biên tập à, mỗi ngày lúc ta ăn điểm tâm sáng, đều đang học tập theo ngài, học được rất nhiều thứ, mà hôm nay lại vừa lúc cần dùng đến.

Nói về việc vu oan, nói về hãm hại, nói về đổi trắng thay đen, ngài mới thật sự là người trong nghề, không phải sao?”

“Cút, cút, ra khỏi nhà ta, ra khỏi nhà ta mau!”

Tổng biên tiên sinh cầm lấy ống đựng bút trên bàn sách của mình, ném về phía Karen.

Hai mắt Karen nhắm nghiền,

Dis giang hai tay, những cây bút máy bay tới kia bị ngưng lại, sau một khắc, những cây bút máy này bằng tốc độ cực nhanh mà bay ngược trở về, trực tiếp cắm vào trên người của ngài tổng biên tập, ở giữa trán của hắn, là một cây bút máy màu đen.

“Ta...”

Ngài tổng biên tập ngã quy về sau, nằm trên mặt đất;

Hắn,

Chết dưới ngòi bút của chính mình.

Karen đứng cạnh người của ngài tổng biên, nhìn xem cảnh tượng này, liếm môi một cái, một màn này, có một loại mỹ cảm khó tả, để cho người ta không kiềm lòng mà muốn thưởng thức tiếp.

Mà ở một bên khác,

Dis nhìn xem Pall rên đất,

Trầm giọng nói:

“Dị ma làm hại người bình thường, trái với« điều lệ trật tự » Chương 3:điều thứ 7 của Trật Tự Thần Giáo, căn cứ vào mức độ gây hại, đối với dị ma tiến hành xử tử hoặc là... Giam giữ.

Bây giờ quyết định tiến hành hình phạt Giam giữ, trong thời gian bị giam giữ, nếu không có sự cho phép, không được rời đi nhà Inmerais, ngươi, có nhận hình phạt hay không?”

Pall đem chân trước của mình dựa chung một chỗ, nằm rạp ở trên mặt đất:

“Meo ~ “

Lúc này,

Chuông điện thoại reo lên.

Alfred trước tiên mở radio lên, sau đó đi qua cầm lên ống nói:

“Uy, đây là Humir.”

Giọng nói của Alfred, hoàn toàn giống như đúc với tổng biên tập Humir đã chết.

Kế tiếp, tiếng nói trong điện thoại vang lên từ radio, tất cả mọi người ở đây có thể nghe được.

“Này, ngài tổng biên tập, bên phía báo chí kia đã chuẩn bị xong cho ngày mai chưa?”

Karen nhớ kỹ giọng nói này, là ngài Oka kia.

“Đương nhiên đã chuẩn bị xong, tôi làm việc, ông còn có gì mà không yên tâm sao?” Alfred nói.

“Yên tâm, yên tâm, làm sao có thể không yên tâm được chứ, gọi điện thoại tới đây là bởi vì vừa mới biết được tin tức, lão già Sickson kia do đã không chịu nổi áp lực từ dư luận nên xế chiều ngày mai dự đình trình đơn từ chức lên chính phủ thành phố.

Bây giờ thị trưởng Montford và nghị viên Haggett đều ở chỗ của chúng ta, nữ thần bảo vệ môi trường Dalis của chúng ta cũng đang ở đây đàn tấu một khúc dương cầm để chúc mừng cho chiến thắng lần này.

Cho nên, ta muốn hỏi vị chủ biên mưu trí của chúng ta, bây giờ có muốn tới uống ly rượu chút mừng sớm hay không?”

Alfred mở miệng nói:

“Ngài Morff đâu?”

“Cũng không gọi hắn ta, ngài Morff luôn luôn nghỉ ngơi sớm, hắn ta chú trọng sức khỏe của mình. Mà ngươi cũng biết, tính tình của người này, ta cũng không muốn gọi điện thoại đánh thức hắn rồi để hắn bày vẻ mặt cho ta nhìn.”

“Như vậy không tốt đâu, nếu ông không dám gọi, vậy ta thử gọi điện thoại gọi ngài Morff xem sao, dù sao người bị chửi cũng là ta.”

“Ha ha ha, vậy thì không thể tốt hơn, nhưng mà ngươi phải tới nhanh một chút, nếu không rượu nho hảo hạn mà ta lấy ra, sẽ bị lão nghị viên ở đây uống sạch đấy.”

Khóe miệng Alfred lộ ra một nụ cười,

Nói:

“Đừng nóng vội, ta lập tức sẽ nói cùng với ngài Morff, chúng ta cùng đến.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)