Số 13 Phố Mink

Chương 161: Chúng ta, cùng đến (3)

Chương Trước Chương Tiếp

Tốt,

Cúp máy đây!”

“Ba!”

Ngài tổng biên tập cúp điện thoại, cầm lấy trà chén bên cạnh, uống một ngụm.

Ngài Montford đã đồng ý với mình, đợi đến sau khi ngài ấy đắc cử thị trưởng, sẽ bổ nhiệm mình là người phụ trách của bộ tuyên truyền thành phố.

Chỉ dựa vào « Nhật báo La Giai », cái sân khấu này vẫn còn quá nhỏ, mình cần phải vào con đường chính trị, ở chỗ đó, mới là nơi để mình thật sự tỏa sáng.

Vừa nghĩ đến đây, ngài tổng biên tập không kiềm chế được sự kích động mà vặn vẹo hai tay mình.

“A, Michelle tại sao còn chưa tới đây?”

Ba năm trước đây, ngài tổng biên tập bắt đầu sống riêng với vợ, mặc dù chưa có ly hôn, nhưng hôn nhân đã sớm chỉ còn trên danh nghĩa, bây giờ hắn sống một mình trong căn hộ cao cấp ở phố Orchid.

Michelle là nữ phóng viên mới được tòa soạn thuê vào, dưới sự uy hiếp sẽ đẩy cô ta đến làm việc ở Khu Đông, cô ta vẫn lựa chọn chấp nhận khuất phục.

Vừa nghĩ tới dáng người nóng bỏng kia của Michelle, ngài tổng biên tập bỗng cảm thấy cổ họng mình nóng rực.

Chỉ có thể tức một điều là, ở dưới lại không có tí nhiệt độ nào.

Thở dài,

Lại đưa thay sờ sờ đã cái đầu đã hói hơn phân nửa,

Ngài tổng biên tập lấy ra một hộp thuốc từ trong ngăn kéo, móc ra hai viên thuốc con nhộng từ bên trong.

Đây là thuốc sinh lý nam sản xuất từ hãng dược Morff mà ngài Morff đưa mình, tác dụng mặc dù không tệ, nhưng có điều sau khi dùng xong, ngày thứ hai cả người sẽ vô cùng mệt mỏi và đau ở phần lưng và eo.

Nhưng, vẫn rất trọng yếu.

Dùng thuốc,

Chờ đợi thuốc phát huy tác dụng,

Ngài tổng biên tập mở radio, lúc này, đang nghe một chút tin tức về chứng khoán.

Ai,

Black Friday mấy năm trước làm hắn ta mất gần như toàn bộ tiền tiết kiệm, cũng may, Thượng Đế lại cho hắn ta cơ hội để sống lại, tiền “phí nhuận bút” mà lần này ngài Oka và ngài Morff cho, đủ để mình nuôi lại hy vọng mới.

“Hoan nghênh đến với tin tức chứng khoán ngày hôm nay......”

“A, vừa kịp lúc.” Ngài tổng biên tập vui vẻ nói.

“Ta là người dẫn chương trình, Alfred.”

“A, đổi người dẫn chương trình rồi sao, không phải nữ MC kia nữa rồi?”

“Bút, là phát minh vĩ đại của nhân loại, nó có thể ghi chép lại tri thức, có thể truyền lại tin tức, có thể tạo ra xã hội loài người,.

Nó cũng có thể biểu đạt tình yêu, thổ lộ nỗi nhớ;

Nhưng,

Khi nó rơi vào tay của những kẻ dơ bẩn, nó, cũng có thể dùng để giết người.”

“Đáng chết, đây là cái tiết mục quái quỷ gì, tin tức chứng khoán của ta đâu?”

“Nhất là làm một nhà báo, nếu như cây bút trong tay hắn ta không công chính, như vậy...”

“Răng rắc!”

Ngài tổng biên tập đưa tay tắt radio.

Cùng lúc ấy,

Bên ngoài cũng có tiếng mở cửa truyền đến.

Một lão già mặc quần áo màu đen xuất hiện ở trước mặt hắn:

“Có người lên án ngươi làm trái với trật tự, sai khiến dị ma làm việc cho mình, dựa theo « điều lệ trật tự » của Trật Tự Thần Giáo, đến hỏi thăm ngươi.”

“Ngươi là... Không, các ngươi vào đây bằng cách nào, ngươi đang nói lời điên khùng gì, ra ngoài, mau đi ra ngoài cho ta, nếu không ta bây giờ sẽ báo cảnh sát!”

Ngài tổng biên tập đi đến cạnh điện thoại, cầm ống nói lên chuẩn bị gọi điện thoại.

Dis đứng ở nơi đó không nhúc nhích.

Alfred thì đưa tay làm thành một động tác số 6 (hai ngón cái và út đứng thẳng, còn 3 ngón còn lại áp vào lòng bàn tay), để vào bên cạnh mặt mình, giống như là đang cầm một cái “ Ống nghe“.

Điện thoại của ngài tổng biên tập kết nối:

“Alo, là cục cảnh sát sao, ta là Humir, chủ biên của « nhật báo La Giao », nhà ta ở tại lầu 3 chung cư Garden phố Orchid, có một đám người lạ mặt xông vào nhà ta, tính mạng của ta đang gặp sự đe dọa rất lớn, mời các ngươi mau chóng phái người tới, cấp tốc, lập tức, ngay lập tức, nếu không ta sẽ tố cáo các ngươi sao nhãng nhiệm vụ, lãng phí tiền thuế của nhân dân!”

Alfred mở miệng nói:

“Được rồi, thưa ngài, xin ngươi đừng tức giận, xe tang của chúng tôi đã đến rồi.”

“Cái gì xe tang...”

Ngài tổng biên bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, vẻ mặt hoảng sợ mà nhìn về phía người đàn ông trung niên mặc vest đang dùng tay tạo thành tư thế nghe điện thoại, lời mà đối phương vừa nói, đúng là truyền ra từ trong ống nghe của điện thoại;

Âm thanh của đối phương, còn giống như đúc với âm thanh lúc nãy trong radio!

“Các ngươi... Các ngươi là ai...”

Ngài chủ biên lúc này đã hoàn toàn hoảng loạn, hắn cảm thấy mình gặp phải việc không thể hiểu nổi

Dis vẫn đứng ở nơi đó, không nhúc nhích.

Alfred có chút bất đắc dĩ nói: “Thiếu gia, nhìn xem tên này có vẻ không biết chút gì về sự tình nội bộ của các giáo hội.”

“Đúng vậy a.” Karen nhẹ gật đầu.

“Với lại trong nhà hắn cũng không có khả năng có dị ma tồn tại.” Alfred nói.

“Đúng vậy a.”

Muốn tìm đồ, nhưng không tìm thấy.

Nhưng mà, đây cũng không phải là vấn đề.

Tay của Karen, sờ lên đầu con mèo nằm trên bả vai:

“Đi thôi.”

Pall từ nhảy khỏi bờ vai của Karen, nhảy xuống mặt bàn trước mặt Humir.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)