Số 13 Phố Mink

Chương 160: Chúng ta, cùng đến (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nói đến đây,

Karen nhìn về phía Dis,

Cười nói:

“Cám ơn trời đất, thế giới này, có thần tồn tại.

Ngươi có biết rằng trước đây ta đối với thần cảm thấy khinh thường đến mức nào không?

Nhưng ta hiện tại cảm thấy rất may mắn, thế giới này, nó... Nó thật sự có thần, ha ha ha ha.”

Sau khi cười xong,

Karen đứng người lên,

Trầm giọng nói:

“Ca ngợi trật tự.”

Nói xong,

Karen nhìn về phía Alfred,

Hỏi:

“Alfred.”

“Thiếu gia.”

“Cậu nói xem, một người, cuối cùng thì có thể nuốt bao nhiêu thuốc là và xì gà vào trong bụng mình?”

“Mời thiếu gia thứ tội, tôi... Không biết.”

Lập tức,

Alfred nói bổ sung:

“Nhưng, chúng ta có thể thử một lần xem sao.”

Nói xong,

Alfred đã lĩnh ngộ được ý chí của đấng tồn tại, đi đến trước người của ngài Morff, cặp mắt của hắn, lại một lần nữa tràn ngập sắc đỏ:

“Đây là vinh hạnh của ngươi đấy, vì thiếu gia vĩ đại, đi thí nghiệm chân lý của thế giới này.”

Hai con ngươi của Morff cũng từ từ chuyển sang màu đỏ, hắn ta đứng lên, sau đó đi về hướng cái quầy kính to kia, sau đó, hắn bắt đầu điên cuồng xé rách từng hộp thuốc lá, giống như là quỷ chết đói mà nhét những điếu thuốc lá và xì gà kia vào trong miệng của mình, nhai nuốt một cách điên cuồng.

Chỉ chốc lát,

Trong phòng sách ngập tràn mùi thuốc lá.

Karen chỉ đứng ở nơi đó, nhìn xem ngài Morff hưởng thức thuốc lá.

Pall lại bò về tới trên bờ vai Karen, nhìn ngài Morff một chút rồi nhìn vẻ mặt của Karen một hồi.

Alfred thì vừa lóe lên con mắt vừa tiến đến bên cạnh người Karen, nhỏ giọng nói:

“Thiếu gia, lần sau loại công việc như thế này, có thể để cho ta tới làm, thân thể của ngài cao quý.”

Ý là giả vờ làm người bị hại;

Karen lắc đầu,

Nói:

“Đáng tiếc, cậu không phải người bình thường.”

“...” Alfred.

Đúng vậy, còn ngài là người bình thường.

Cuối cùng,

Ngài Morff ngồi quỳ trên mặt đất, hai tay vẫn như cũ cầm chặt lấy đống thuốc và xì gà, tiếp tục nhồi vào mồm, bụng ưỡn ra đến rất lớn.

Lúc này,

Hắn ta cũng muốn phát ra tiếng kêu thảm, nhưng trên cơ bản thì không kêu lên được.

Cuối cùng,

Cơ thể của hắn co quắp lại, lập tức đứng im;

Hắn bị thuốc lá làm căng hết cỡ.

Karen nhìn về phía Renee vẫn ngồi dưới đất mất hồn mất vía như cũ,

Hỏi Dis:

“Ông nội, cần diệt khẩu cô ta sao?”

Renee lập tức tỉnh hồn lại, bắt đầu dập đầu về hướng Dis.

Dis xoay người, đi ra ngoài, đồng thời hỏi:

“Nhà tiếp theo là nơi nào?”

Cho nên, không cần diệt khẩu?

Vào đêm nay, tín đồ Renee của Mills giáo tận mắt chứng kiến sự bá đạo và đáng sợ của Trật Tự Thần Giáo, sợ là không còn dám nhắc về chuyện này, còn về việc báo thù?

Trò cười,

Để một cái giáo hội cỏ rác, không nằm trong số những giáo hội chính thống, vì một tên tín đồ cụt tay, chất vấn Trật Tự Thần Giáo vĩ đại sao?

Cho nên, quả thật làngay cả tư cách để bị diệt khẩu cũng không có.

Ai,

Xem ra chính mình lại nói sai, ông nội trực tiếp quay người, ý rằng mình vẫn như trước chưa đủ độ lượng phóng khoáng.

“Nơi này, dọn dẹp sạch sẽ, có thể làm đượcsao?” Karen nói với Renee.

“Vâng ạ, không có vấn đề, tôi nhất định sẽ dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, bao gồm cả thi thể của ngài Morff, tuyệt đối sẽ không...”

“Thi thể cũng không cần ngươi lo.” Karen nhìn về phía Alfred, “Để thiếu gia Morff đến cõng thi thể của cha hắn.”

Đám người vào bằng cách nào, liền đi ra như thế đó.

Đem ngài Morff đã ăn bể bụng mình vào trong xe, Alfred chạy xe tang, chạy đến mục tiêu kế tiếp, sau khúc cua cuối đường, màu đỏ trong mắt Alfred đã hoàn toàn biến mất.

Thiếu gia Morff lúc này vẫn ngồi trên xe, tỉnh lại mà mơ hồ nhìn ra ngoài cửa xe

Hai tay bỗng nhiên vỗ tay lái,

“Ta mới vừa ngủ thiếp đi sao, mẹ nó, thuốc kia hôm nay tác dụng mạnh thế nhỉ.

Ai,

Đều đã trễ thế như vậy, sau khi trở về lão già chắc lại dạy dỗ mình một hồi, hắn ta sao còn chưa chết đi để ta được chia tài sản chứ!”

...

“Ừm, ngày mai tựa đề cứ viết như thế, còn ảnh chụp thì dùng mấy tấm mà ta đã chọn kia, góc độ cần phải phóng đại rõ một chút, làm nổi bật ra sự phẫn nộ của dân chúng, muốn để tất cả mọi người xem báo sáng mai, đều cảm nhận được sự phẫn nộ từ đáy lòng mình, muốn để cho bọn họ tức giận đến mức ngay cả bữa sáng cũng nuốt không trọi!

Mặt khác, cho một cái tin tức về lão thị trưởng Sickson, dùng ảnh chụp năm ngoái lúc thị trưởng Sickson đi tiếp đãi nhà đầu tư nước ngoài, chọn cái bức ảnh chụp bọn họ trong quán rượu kia lúc chụp ông ta bắt tay với nhà đầu tư, bức ảnh cười tươi nhất kia.

Ta tất nhiên biết đây là ảnh chụp từ năm ngoái, tin tức năm ngoái không phải là tin tức à, chả nhẽ không thể đăng?

Cứ dựa theo lời ta nói mà làm;

Yên tâm, không có nhiều người sẽ phát hiện ra, bọn hắn sẽ chỉ bị chúng ta dẫn dắt mà cảm thấy tức giận, cho dù có vài người thật sự phát hiện, bọn hắn cũng không thay đổi cục diện này.

Trên đời này, kẻ ngu mãi mãi nhiều hơn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)