Ăn sáng xong, Lý Mộ dọn hết hết lương thực phơi khô ở tầng một về, đi xuống tầng một cho thỏ và gà ăn, sau đó liền bê ghế tre ngồi ở vị trí gần nhà bếp tầng hai, cả ngày này ngoại trừ bữa trưa và bữa tối di chuyển chỗ ngồi, thì đều ở đó bận rộn nấu rượu.
Kiều Thịnh bận rộn chính là những việc lặt vặt, trước tiên xuống lầu thu hoạch hết hoa màu trong chậu trồng, còn đi lên sân thượng tầng một xem xét cây dừa đã trồng, cây vẫn chưa mọc thành, xem ra thời gian sinh trưởng trong chậu trồng cỡ lớn sẽ dài hơn một chút.
Mười chậu trồng, lần lượt trồng bông, cải bắp, lúa nước, lúa mì, ngô. Lúa nước và lúa mì thu hoạch xong được đặt trên vải bố rồi trải lên sân thượng tầng hai. Nhìn đám mây lại dày, một lúc nữa hai người đều làm việc trên lầu hai, nếu trời mưa bất chợt có thể nhanh chóng thu dọn.
Lý Mộ thấy cô lại phơi Tam Thất thì thắc mắc, anh đã không sao rồi, sao lại phơi nhiều Tam Thất như vậy, anh nhớ hôm qua dọn dẹp rương đựng đồ còn thấy một lọ bột Tam Thất.
“Phòng ngừa tai nạn, anh không biết lúc tôi nhìn thấy anh cả người đầy máu, vết thương chồng chất nằm đó, dù tôi là người tỉnh táo, nhưng lúc đó cảm giác không có thuốc trong tay thật sự vô cùng bất lực, đừng nói là người bị thương là người quen, ngay cả người không quen, tôi cũng không muốn cảm nhận cảm giác bất lực đó, vì vậy nhân cơ hội thời tiết tốt, cứ nhanh chóng dự trữ thêm một số thuốc cầm máu, đặc biệt là bây giờ đã qua thời gian bảo vệ tân thủ, mâu thuẫn là chuyện quá bình thường.” Kiều Thịnh không ngừng tay, nhẹ nhàng giải thích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây