Hệ thống bị mắng cũng không trả lời, hoàn toàn là không thèm để ý đến cô. Trút giận xong, Kiều Thịnh ngoan ngoãn bắt đầu làm bữa sáng, mưa đã tạnh, Kiều Thịnh ngẩng đầu nhìn mây, vẫn thấy rất dày, ánh nắng chiếu từ kẽ mây ra, không hề rực rỡ.
Mưa này đã liên tục kéo dài hai ngày ba đêm, thật không dễ dàng có chút nắng, Kiều Thịnh lập tức mang giá phơi ra ngoài, quần áo cô đã giặt đến bây giờ vẫn chưa khô ráo, hơi ẩm quá lớn, nhân lúc có nắng vẫn nên lấy ra phơi thêm một chút.
Việc cần làm hơi nhiều, bữa sáng chỉ nướng hai trái ngô, từ khi vào game này, cũng không cần lo lắng vấn đề giảm cân nữa, lượng vận động mỗi ngày quá lớn, còn chưa có thức ăn nhiều dầu mỡ, muốn mập cũng không mập được.
Ghế tre đặt ở mũi thuyền, Kiều Thịnh ngồi trên ghế bắt chép hai chân gặm ngô, đột nhiên nhìn thấy phía trước không xa có một thứ màu đen đang trôi trên biển.
Lý trí mách bảo Kiều Thịnh, bây giờ nên lập tức lấy ván gỗ ra chèo thuyền nhanh hơn, vòng qua vật thể lạ phía trước, nhưng trong lòng luôn cảm thấy có thể đây chính là người trôi trên biển mà cặp đôi kia nói vào ban đêm, chưa nói đến việc cứu hay không, cô cũng nên đi xem, nếu cứ thế mà chèo thuyền đi nhất định sẽ hối hận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây