“Nhị Bính?” Kiều Thịnh vốn định bưng hết món ăn qua cho cô ấy, tự mình làm thêm một phần nữa, dù sao cũng không tốn bao nhiêu công sức, nhưng nhìn vẻ mặt sốt ruột của cô gái nhỏ, cô quyết định cùng ăn cũng không sao, lát nữa sẽ gắp cho Hạ Bắc Bắc một ít thịt heo rừng và thịt thỏ.
“Vâng, con chó Pháp nhà em nuôi, tiếng ngáy của nó vang dội cả nhà, mỗi lần em làm bài tập nó còn thích nằm ngủ bên chân em, tức chết đi được, em cứ đá nó tỉnh dậy, có lần mẹ em nhìn thấy còn mắng em một trận.” Hạ Bắc Bắc nhận lấy thức ăn Kiều Thịnh gắp cho mình, kéo bàn ăn về phía bè nổi của Kiều Thịnh.
Kiều Thịnh thấy cô ấy như vậy, cũng kéo bàn ăn của mình qua, tiện nói chuyện.
Bữa cơm này được Hạ Bắc Bắc khen ngợi hết lời, sau khi ăn xong mới biết, tại sao cô gái này lại thấy ngon như vậy, đến giờ cô ấy vẫn chưa mở được loại cần câu thông thường, ngược lại có vài lần cá tự nhảy lên thuyền của cô ấy, cô ấy cứ thế bỏ nguyên con vào nồi luộc chín, cá còn nội tạng với vảy, có thể tưởng tượng mùi vị của nó.
Từ đó, cô nhóc này bắt đầu cuộc sống ăn món luộc, nhân phẩm cũng quá tốt, bản vẽ chế tạo chậu trồng trọt cũng mở được, hạt giống ngô, cà rốt, cải dầu cũng đã mở được, sau đó thuyền được nâng cấp lên, cô ấy lại đổi được các loại hạt giống trái cây và bắp cải.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây