Dù có than thở thế nào thì việc cần làm vẫn phải làm. Vì số lượng gỗ cần chặt rất lớn, Kiều Thịnh còn mang theo nhiều kim loại quý hiếm trong túi, để phòng khi độ bền bị hao mòn, rìu bị hỏng, có thể chế tạo mới tại chỗ, không hề làm chậm công việc.
Cơm trưa cố ý ăn nhiều hơn một chút, dù sao tiếp theo sẽ làm việc nặng nhọc. Chờ đến trưa 12 giờ, bốn người lên đảo bắt đầu chặt cây. Lần này chặt cây đơn giản hơn, không cần chọn loại, không cần chọn kiểu dáng, cứ theo một hướng, mỗi người rộng hai hàng, cúi đầu lao vào.
Tiến độ công việc của bọn họ thực sự bị thời tiết kiểm soát chặt chẽ. Làm một lúc mà không nghỉ ngơi sẽ có dấu hiệu bị say nắng, chỉ có thể chặt cây nửa tiếng, nghỉ mười lăm phút.
Vì phía sau không có cây cối che chắn, cũng không cần lo sợ lạc đường nữa, bọn họ làm việc trong rừng lâu hơn một chút, dù sao thì khi mặt trời lặn không nóng như thế nữa, hoàn toàn có thể làm bốn mươi lăm phút, nghỉ mười lăm phút.
Nhưng tầm nhìn bị cản trở cũng là một vấn đề. Khoảng một tiếng sau, bọn họ mới chuẩn bị quay về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây