“Nếu các người nói như vậy thì không có gì để bàn nữa, rắc rối là do ai gây ra? Không phải là do các người trộm con của gấu trúc lớn gây ra sao? Chúng tôi không nhất thiết phải giúp đỡ, đúng là làm ơn mắc oán.” Kiều Thịnh nói xong liền quay người chuẩn bị rời đi.
Nữ người chơi tên Tả Văn Văn muốn với tay kéo cô, Lý Mộ bắn một mũi tên xuống chân đối phương, ý cảnh cáo rất rõ ràng.
“Tôi không có ý gì khác, chúng ta có thể nói chuyện thêm, bốn bình không được thì hai bình, đây là con của gấu trúc, quốc bảo! Cô rất thích gấu trúc đúng không, nếu không lúc nãy cũng không nỡ xuống tay.” Trước đây Tả Văn Văn được các nam sinh coi là nữ thần cũng không phải không có lý do.
Cô ta có vóc người xinh đẹp lại cộng với việc giỏi quan sát. Sau khi cô ta nói xong, Kiều Thịnh quay đầu nhìn thoáng qua con gấu trúc con đang bị Hạ Trạch giữ trong tay, rõ ràng là ngày càng yếu ớt, suy nghĩ một chút liền đồng ý yêu cầu của đám người này.
Hai bình Bách Bảo Đan cứu một con gấu trúc con, nghĩ lại vẫn khá đáng, lúc nãy nếu không phải đối phương đòi giá quá cao cộng thêm việc đổi hướng chỉ trích cô và Lý Mộ đã giúp đỡ, cũng không đến mức đàm phán đổ bể.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây