Sinh Tồn Trên Biển Đều Dựa Vào Lá Gan Lớn

Chương 339:

Chương Trước Chương Tiếp

Mấy người bọn họ vội vàng đổ hết thức ăn trên bàn đi, lại đi câu cá ăn, cũng không dám ở trong phòng có nấm mốc nữa, tháo hết tường gỗ, sàn gỗ, ván nổi bị mốc, tranh thủ còn ở trên đảo, thay hết bằng đồ mới, đồ cũ bọn họ cũng không dám động vào, đào một cái hố trên đảo, chôn hết đi.

“May mà thuyền mình xây ba tầng, nấm mốc không xuất hiện ở tầng hai nơi chúng ta ở, không thì nhiều động vật cũng phải gặp nạn.” Kiều Thịnh xem xong tình hình trên kênh thế giới, đột nhiên cảm thấy việc bọn họ xây thuyền dù tốn nhiều vật tư, nhưng hiệu quả cũng có, ít nhất lúc này thì không sao.

“Nếu thuyền mình chỉ có hai tầng, ngay khi nấm mốc xuất hiện trong khoang thuyền, chắc chắn sẽ được phát hiện, cho dù mắt chúng ta kém không phát hiện ra, thì mấy A Ngai, Hữu Tô thích chạy lung tung đó, chắc chắn cũng sẽ chỉ cho chúng ta xem.” Lý Mộ thấy nếu là bọn họ thì chắc chắn đã tiêu diệt mối nguy hiểm ngay từ trong trứng nước.

Dọn dẹp hết tường gỗ có nấm mốc, hai người bọn họ cũng hình thành thói quen kiểm tra tầng trên tầng dưới mỗi ngày, tiện thể mở cửa sổ thông gió, mùa mưa xuân này chắc chắn không bình thường.

Từ khi chia tay đám người Hạ Bắc Bắc, Kiều Thịnh và Lý Mộ cũng đã nghỉ ngơi một thời gian, không gặp phải phụ bản, cũng không gặp phải đảo, những ngày lênh đênh trên biển, mỗi ngày chỉ cần câu cá và dùng vợt vớt vật tư.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️