Cũng thật trùng hợp, bọn họ đi xuống từ cầu thang ở đuôi thuyền, buồng điều khiển cũng ở đuôi thuyền. Vào đến nơi, Lý Mộ liền tìm cầu dao, bật lên, toàn bộ khoang thuyền sáng rực lên, cuối cùng cũng sáng rồi. Kiều Thịnh thu đèn gió trong tay lại, lúc này mới có thể nhìn kỹ buồng điều khiển này.
Hạ Bắc Bắc đi lung tung trong buồng điều khiển lại trúng thưởng lần nữa, ở góc phòng có một cái tủ sắt, kéo ra, bên trong lại giấu một người. Một tiếng hét thất thanh, Kiều Thịnh và Lý Mộ nhanh chóng tiến lại gần, vẫn là một người kéo một người chắn.
Kiều Thịnh ở phía sau an ủi cô gái nhỏ, cũng bất lực, sao cô gái này cứ tìm thấy người hoài vậy.
Lý Mộ giơ dao bầu lên làm tư thế phòng thủ, tiến lại gần kiểm tra, người này đã tắt thở rồi, tuy nhiên thời gian không lâu, trên thi thể đã xuất hiện vết bầm tím.
Lý Mộ nghĩ lỡ như có thể tìm được manh mối gì đó, anh cố nén nỗi sợ hãi, không ngừng tự nhủ trong lòng, đây chỉ là một NPC, chỉ là dữ liệu, không phải người thật, còn lấy găng tay da thỏ trong túi đeo tay ra, đeo vào rồi mới di chuyển thi thể ra khỏi tủ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây