Kiều Thịnh khinh thường nhìn bóng lưng hai người đó, sức chiến đấu quá yếu, cô còn chưa phát huy hết, lúc nãy có thể hung dữ hơn một chút, cách dùng từ cũng có thể mạnh mẽ hơn một chút, cuối cùng cô còn quên cường điệu hiệu quả đe dọa, đáng lẽ phải nói Cú tuyết và cáo Bắc Cực đều ăn thịt người gì, đáng lẽ phải khiến đối phương sợ hãi hơn.
Lý Mộ vội vàng nói lúc nãy cô đã thể hiện rất tốt rồi, không cần phải tổng kết kinh nghiệm bài học sau trận chiến, về phần Cú tuyết và cáo Bắc Cực lúc này đều nhìn cô với ánh mắt sợ hãi, chuyện ăn thịt người thì không dám nghĩ, ăn thịt cá mập chúng nó đã rất hài lòng rồi, cái mũ này quá lớn, đội không nổi.
Xua đuổi những người không liên quan, hai người tiếp tục tìm cây dâu, tiện thể đào một ít đất màu mỡ, hai người đi dạo trong rừng chưa được bao lâu thì đã đến trưa, nghĩ đến nồi trên thuyền vẫn đang nấu vỏ cây dâu, phải nhanh chóng quay lại thêm nước và củi, đừng để cháy khô nồi.
Đến bờ sông nhìn thấy tình trạng của thuyền nhà mình, suýt nữa thì tức nghẹn thở, quả nhiên không thể tha thứ cho kẻ xấu, vách gỗ của khoang thuyền may mắn đã được gia cố, bây giờ bị đá đập nát bét, phần đầu thuyền tầng một bị đá đập vỡ hai tấm ván nổi.
Lên tầng hai xem, bếp nấu vỏ cây dâu tầng hai bị đá đập sập, trên ban công có Tiểu Cà Sa đang nằm, bên cạnh đầu nó có một tảng đá khá lớn, chắc là bị đập ngất, Buộc Chặt cắt đứt dây buột mình, đang nằm bò bên cạnh Tiểu Cà Sa, kêu gào thất thanh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây