Lâm Hải Dương tức giận bước ra, đêm qua hắn ngủ không ngon, lúc thì mơ thấy bộ tộc ăn thịt người đang tắm cho hắn, lúc thì mơ thấy hắn bị xiên thành từng khúc rồi nướng trên lửa trại, mơ thấy thầy Lý vớt lên từ thùng nước không phải ai khác mà là hài cốt của hắn, sau đó giật mình tỉnh giấc, ngủ không yên, mãi đến gần sáng mới ngủ được, ai ngờ cô gái điên này lại bắt đầu làm loạn.
“Rốt cuộc cô muốn gì! Có phải cô bị bệnh không! Thứ không biết tốt xấu này, ông đây đúng là quá nể mặt cô, hôm qua nên đạp cô xuống biển, để cô lập tức trở nên ngoan ngoãn.” Lâm Hải Dương tiến lại gần La Nhã rồi chuẩn bị ra tay.
Cũng may được Lý Mộ và một chàng trai khác trong nhóm của Lưu Quy Lâm ngăn lại. Lúc không có ai cô ta rụt rè lúng túng, nhưng bây giờ có người can ngăn, cô ta lại bắt đầu gây sự.
Lý do mà cô ta tìm ra cho chuyện mình gây sự, thật sự làm cho người ta không biết nói gô. Cô ta lại nói tiếng ồn ào này là cô ta đang cầu nguyện với Thượng Đế ban cho cô ta thức ăn, cô không giống như một số người, lãng phí thức ăn ngoan cho động vật, còn tố cáo Lý Mộ Kiều Thịnh là một cô nàng phá của, lén lút ăn chung với một người đàn ông lạ.
Kiều Thịnh vừa đang đánh răng trên ban công nghe thấy lời này, chưa kịp đợi cô rút bàn chải đánh răng để phản bác, đã nghe được Lý Mộ lên tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây