Sinh Tồn Trên Biển Đều Dựa Vào Lá Gan Lớn

Chương 169:

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc đi cô bé nhìn Kiều Thịnh với vẻ lưu luyến nói “tạm biệt chị”, còn nghiêng đầu nhìn Lý Mộ nói “tạm biệt chú”, có thể nhìn thấy rõ ràng biểu cảm của chú Lý đầy nghi vấn, anh già lắm sao, sao lại bị gọi là chú?

Nhìn thấy Lý Mộ muốn quay lại cãi nhau với cô bé, Kiều Thịnh nhanh chóng kéo anh đi ra ngoài, còn nói nhỏ: “Cô bé không hiểu chuyện, chỉ biết ngọt ngào gọi chị thôi, anh lớn rồi, không thể so đo với trẻ con, mau đi đưa cho bà nội Sở một lọ tam thất, chúng ta về thuyền ngủ bù.”

Có lẽ lời sắp được nghỉ ngơi đã an ủi được chú Lý, thậm chí anh lúc đưa cho bà nội Sở một lọ tam thất còn nở nụ cười khiến bà nội Sở không khỏi ngạc nhiên. Bởi vì mấy ngày nay hầu như không thấy anh cười rạng rỡ như vậy, đột nhiên biểu cảm này khiến người ta hơi không kịp phản ứng.

Sau khi đưa thuốc đi, chào tạm biệt, hai người Lý Mộ lên thuyền, thu neo, rời bến. Trước khi ngủ, bọn họ còn ăn sáng đơn giản, ba con lợn rừng con mới được chia cũng được nhốt lại đơn giản, cho thức ăn vào máng ăn của tất cả động vật, sau đó mới yên tâm đi ngủ bù.

Ngủ một giấc dậy đã là buổi chiều, bọn họ bị tiếng cãi vã, gầm gừ đánh thức. Mặc quần áo xuống xem, hóa ra là Tiểu Cà Sa từ trong ổ gấu bò ra, lại trèo vào chuồng lợn, một đấu hai với người ta.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)