Kiều Thịnh nói cách này hay đấy, hôm nay vẫn cứ chặt cây đi, mai trời sáng có thể thử dùng cách này bắt thỏ.
Hai người vừa đi vừa chặt, cả buổi chiều đi xuống, ngoài cây cối, thực sự không thấy một loại cây trồng nào.
Sau khi trở về, Kiều Thịnh vẫn còn than thở, đây là hòn đảo nghèo nhất cô gặp từ khi vào trò chơi, không có gì thì thôi, còn lạnh nữa.
Trước khi trời tối, bọn họ đến bờ biển nơi thuyền neo đậu, phát hiện cách thuyền của mình không xa có một con thuyền khác đang neo đậu, hai người nhanh chóng lên thuyền, dù sao trong lòng Kiều Thịnh, con thuyền này giống như một căn phòng an toàn, chỉ cần cô ở trên thuyền, không có sự cho phép của cô, người khác không thể lên được.
Sau khi trở lại thuyền, hai người đứng trên ban công tầng hai nhìn về phía đó, nhưng không thấy ai trên con thuyền đó cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây