“Hiểu rồi, vậy là bột tam thất đóng vai trò là thuốc hồi phục máu, vậy chúng ta đã có bột tam thất rồi, bây giờ anh đang làm gì?” Kiều Thịnh bỏ sứa biển trong tay xuống đi vào bệ bếp.
Miếng thịt cá mập được phân phát trước đó cũng được Lý Mộ mang lên, bây giờ đặt ở bên cạnh bệ bếp, khiến người ta đến gần đã có thể ngửi được mùi lạ.
“Tôi không muốn ăn thịt cá mập này, lúc nấu có phải có một loại cảm giác như nấu nước tiểu không.” Kiều Thịnh cảm thấy mùi này quá nồng.
“Tôi cũng không muốn miếng thịt cá mập này, nhưng Bùi Hoằng nhất định phải cho, không nhận không thích hợp, cho nên mới lấy, ngày hôm qua không phải tôi đã nói cách ăn rồi sao, nhưng bây giờ tâm lý của chúng ta không chịu được cái mùi này, cho nên chút nữa nấu chín cho Tiểu Cà Sa ăn đi, dù sao nó cũng là động vật ăn tạp.” Lý Mộ bỏ miếng thịt cá mập trên bệ bếp vào rương chứa đồ bên cạnh.
Kiều Thịnh ghét bỏ nhìn hành động của anh, đó là rương chứa đồ của cô, bây giờ một miếng thịt có mùi nước tiểu vào, có thể sẽ hỏng cả rương đồ đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây