Vừa xác nhận xong, cô còn chưa kịp vươn tay ra mở cửa thì…
“Rắc!” Chốt cửa lại tự động vặn xuống.
Hòa Ngưng như gặp phải đại địch, tóc gáy toàn thân dựng đứng.
Mặc dù khi vào trò chơi, phần lớn thời gian đều là chơi theo kiểu một mình một hoang đảo, nhưng ông bà cô từ bé đã dạy cô phải có ý thức cảnh giác cao, thế nên dù sống một mình, cô cũng luôn khóa cửa sổ thật kỹ, trừ khi có lực phá hoại từ bên ngoài, bằng không thì không thể mở được từ phía ngoài.
Cô cũng không thể nào phạm phải sai lầm sơ đẳng như quên khóa cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây