Lần này Phong Ẩn từ chối rất quyết liệt, dù cách một màn hình, dường như Hòa Ngưng cũng có thể thấy được khuôn mặt chính nghĩa lẫm liệt của một cán bộ lão thành:
【Hòa Ngưng, cô làm vậy là coi thường tôi rồi. Thỏa thuận ban đầu là do tôi tự nguyện đề xuất, thực ra, khi đó dù cô chỉ dùng một miếng thịt để giao dịch, tôi cũng sẽ đồng ý. Bởi vì tôi không thể kiên trì thêm vài giây nữa, dù máy làm than củi có quý giá đến đâu, tôi chết rồi thì cũng không còn gì cả. Hôm nay tôi có thể ăn no mặc ấm, ngồi đây trò chuyện với cô, đó chính là giá trị lớn nhất mà bản vẽ máy làm than củi mang lại, cô không nợ tôi gì cả.】
【Giao dịch đó, cô nghĩ cô chiếm lợi của tôi, nhưng trong lòng tôi lại không nghĩ vậy. Khi tôi gặp khó khăn, chỉ có cô hào phóng dang tay giúp đỡ, người được lợi nhiều hơn là tôi.】
【Tôi rất biết ơn vì có thể quen biết cô, và trở thành bạn với cô.】
Khi gõ câu cuối cùng, tay Phong Ẩn run lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây