Tiếng sáo vang vọng, Lâm Hiểu Hiểu càng lúc càng thả lỏng, giai điệu trôi chảy mượt mà. Cô nàng từ từ nhắm mắt, đắm chìm vào những nốt nhạc đã khắc sâu trong trí nhớ.
Khi giai điệu động lòng người ngân lên, không biết từ lúc nào, xung quanh bỗng vang lên tiếng xào xạc kỳ lạ.
Hòa Ngưng không để ý đến hai viên ngọc mắt rắn trong tay, chăm chú nhìn vào lối đi Rừng Rắn Vô Tận trước mắt.
Mấy bụi cỏ rắn vốn đang đong đưa nhẹ nhàng, dưới tác động của bản nhạc như được kích hoạt, giống như loài cỏ mắc cỡ bị chạm vào, từng lá cỏ bắt đầu thu gọn vào trong.
Mà lũ rắn vốn dĩ hỗn loạn cuồng nộ, nay như nghe thấy tiếng gọi vô hình trong bản nhạc, liền bò nhanh về phía sau, quấn quanh thân cỏ rắn, hòa vào chúng, tựa như từ đầu chúng vốn dĩ không phải là rắn mà là một phần của bụi cỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây