Càng đi sâu, họ càng cảm nhận rõ rệt sự tàn khốc của thế giới Ba Nghìn Lối Đi. Việc Hòa Ngưng muốn tìm kiếm một bảo vật độc nhất vô nhị trong lối đi này, trong mắt họ chẳng khác nào không có đường sống.
Hòa Ngưng nghiêm túc gật đầu, đáp lại: “Em biết chừng mực. Nếu nguy hiểm, chắc chắn em sẽ không mạo hiểm. Quan trọng nhất vẫn là sống sót.”
Thấy cô nói vậy, ánh mắt Ốc Chi vẫn còn chút u sầu, nhưng không tiện khuyên thêm gì nữa.
Cả hai đang trò chuyện thì Hòa Ngưng bỗng nhiên dừng bước, đưa tay ra hiệu: “Đợi đã.”
Dung Dũng dừng chân, đặt Ốc Hoa xuống khỏi lưng mình. Ốc Chi vội đón lấy, kéo áo choàng trên vai lên, che phủ toàn bộ đứa trẻ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây