Thu Huệ và Cẩm Ngọc càng nói càng trôi chảy, càng nói càng hào hứng. Trước mắt Hòa Ngưng cũng hiện lên hình ảnh già trẻ lớn bé trong thôn đầu đầy mồ hôi, nghiến răng kiên trì luyện tập.
“Các em thật sự rất giỏi. Thu Hoa, anh trai của em và những người khác chắc chắn sẽ thuận lợi trở về, chắc chắn sẽ đạt được thành tích xuất sắc, có được một vùng lãnh địa kỳ diệu cho riêng mình. Sau này, họ sẽ trở thành lực lượng nòng cốt để cứu lấy Liên bang chúng ta, cứu lấy Trái Đất của chúng ta.”
“Còn cả các em nữa...”
Hòa Ngưng nhìn về bàn tay của Cẩm Ngọc và Thu Huệ, hai cô gái mười sáu, mười bảy tuổi, lẽ ra nên được ở trong lớp học bầu bạn với sách vở, vậy mà bàn tay của bọn họ đã thô ráp và đầy vết chai, đủ thấy trong suốt một năm qua, bọn họ chưa từng lười biếng dù chỉ nửa ngày.
“Các em cũng sẽ trở thành những chiến binh kiên cường và dũng cảm của liên bang, là những người có sức mạnh vượt bậc, tầm nhìn toàn diện, tấm lòng rộng mở hơn, trở thành tương lai và hy vọng của Trái Đất.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây